Đọc nó, tôi tá hỏa và sốc lên sốc xuống khi biết rằng anh đã thắt ống dẫn tinh 7 năm trước. Ở đây vẫn còn các giấy tờ và nhiều phiếu xét nghiệm.
Lấy nhau đã 7 năm, như bao cặp vợ chồng khác, tôi cũng mỏi mòn mong có con bế bồng cho nhà cửa thêm vui vẻ, đỡ vắng lặng. Vậy nhưng, tôi lại phải đối mặt với thực tế, vợ chồng bị hiếm muộn không có con.
Nhiều lần tôi chờ đợi mỏi mòn một tin vui nhưng dường như ông trời luôn bất công với tôi. Nghĩ là do bản thân, nên tôi đã âm thầm đi khám rất nhiều nơi. Tôi cũng giục chồng tôi đi khám nữa. Sau nhiều lần anh lấy lý do công việc thoái thác, dưới sức ép của tôi, anh cũng đi khám. Cầm kết quả khám hiếm muộn về, mọi thứ với anh cũng bình thường. Vậy mà sao ông trời chưa cho chúng tôi một mụn con.
7 năm kết hôn không có con, bao nhiêu lần tôi phải nghe những lời dị nghị từ người thân, bạn bè, hàng xóm. Nhưng bấy nhiêu thôi chưa đáng sợ bằng sự ám ảnh của bản thân tôi. Nỗi khát khao có con thường theo tôi vào tận trong mơ. Mỗi lần mơ xong, tôi lại khóc thổn thức.
Xem sổ khám bệnh của chồng, tôi tá hỏa và sốc lên sốc xuống khi biết rằng anh đã thắt ống dẫn tinh 7 năm trước.
Chồng tôi thấy vậy cũng an ủi vợ cho qua. Bao năm nay, anh vẫn sống như vậy. Tôi còn nghĩ anh là một người chồng tốt, yêu vợ vì vợ chồng chưa có con, nhưng anh luôn tỏ ý không chút sốt ruột. Anh cũng chưa bao giờ nói 1 lời nào làm tổn thương tôi.
Mọi chuyện cứ như thế trôi đi, vợ chồng tôi đi làm về lại đối diện với căn nhà yên ắng vắng tiếng trẻ thơ nô đùa. Cho tới một ngày, chồng tôi đi đám cưới bạn cấp 2 của anh. Tôi ở nhà, định về ngoại chơi cho thỏa một ngày cuối tuần. Nhưng rồi vì trời quá lạnh nên tôi ngại một mình phải đi hơn 10km để về đấy. Vì thế, tôi quyết ở nhà và loanh quanh dọn dẹp tổ ấm của mình.
Khi vào dọn dẹp ngăn tủ đã lâu không sờ đến, tôi thấy có rất nhiều giấy tờ và hóa đơn không còn giá trị. Tôi đọc kỹ và “thanh lý” bỏ riêng ra những giấy tờ này. Cuối của ngăn tủ, tôi còn phát hiện 1 sổ khám bệnh mang tên chồng tôi.
Thấy sổ khám bệnh được khám từ những ngày cách đây 7 năm, tôi toan vứt đi luôn nhưng tò mò tôi lại lần đọc. Tôi sợ nhỡ chồng tôi có bệnh gì để tôi còn chăm sóc anh. Nào ngờ đọc nó, tôi tá hỏa và sốc lên sốc xuống khi biết rằng anh đã thắt ống dẫn tinh 7 năm trước. Ở đây còn có các giấy tờ và nhiều phiếu xét nghiệm kèm theo chứng minh cho việc này.
Tôi không hiểu tại sao chồng tôi vẫn có khả năng sinh nở bình thường mà phải thắt ống dẫn tinh? Tại sao bao lâu nay, chồng không hề nói cho tôi biết. Tại sao anh lại đối xử với tôi như thế? Bao câu hỏi trong đầu cứ bủa vây lấy tôi khiến tôi suy sụp hẳn.
Hôm ấy vừa thấy chồng về nhà, tôi đã vứt cuốn sổ khám bệnh này vào anh. Anh tái mặt và tay run run khi nhặt nó lên. Dường như anh đã hiểu ra tất cả. Anh thú nhận rằng, anh đã làm vậy để vợ chồng không thể có con. Bởi vì trước đây yêu người yêu cũ, người yêu của anh đã mất vì một tai nạn giao thông. Từ đó, quá đau lòng, anh đã hứa sẽ không bao giờ yêu ai khác ngoài cô ấy.
Nếu có lấy vợ, anh cũng sẽ không bao giờ sinh con nên làm thế.
Suốt mấy hôm nay, tôi vẫn còn bàng hoàng với phát hiện này và chưa thể tha thứ cho chồng. Tôi sốc quá mọi người ơi, tôi có nên ly hôn người chồng đã lừa dối tôi suốt 7 năm qua không?