News

6/recent/ticker-posts

Làm kẻ thứ ba có trái tim 'say nắng' đặt lên đầu

Trong một lần phỏng vẫn xin việc tại một công ty nọ, tôi đã gặp anh. Anh là người đứng đầu công ty ấy. Trong một bộ đồ màu trắng lịch lãm, anh đã làm trái tim tôi lộn nhào bởi tôi vốn rất yêu màu trắng.

Bắp gặp chồng đang 'mây mưa' với người tình của... vợ
Tâm sự kẻ “chăn rau” nơi công sở
Bà Tưng lộ ảnh sửa vòng 1 vì mặc "áo nhỏ" quá chật

Anh hỏi tôi rất ít, chỉ dùng ánh mắt nhìn chăm chú khi tôi trả lời những câu hỏi phỏng vấn. Ánh mắt ấy đã tiếp cho tôi sức mạnh. Tôi vượt qua hơn 40 người khác được nhận vào công ty. Nhưng bà tôi bị ốm, tôi đành từ chối công việc để có thời gian chăm sóc bà. Trong thời gian đó, tôi liên tục nhận những cuộc gọi từ anh. Anh kể về những công việc anh đang làm, anh vẽ cho tôi những định hướng trong tương lai. Anh như đôi cánh nâng tôi lên và giúp tôi thực hiện ước mơ của mình.
Cũng chẳng hiểu tự khi nào, tôi lại thích được nghe giọng anh thường xuyên đến vậy, thích được nhắn tin trò chuyện với anh, nôn nao được gặp anh... Nhưng khi tôi quyết định từ chối công việc tại công ty của anh thì dần dần anh không gọi nữa, thỉnh thoảng gửi một vài tin nhắn thăm hỏi, động viên, rồi không liên lạc hẳn. Số điện thoại của anh tôi cũng không còn lưu giữ. Thú thật, tôi thích con người, tính cách và thích được sự quan tâm của anh, nhưng tôi hiểu tôi nên làm gì khi anh đã có... gia đình.

Trong một bộ đồ màu trắng lịch lãm, anh đã làm trái tim tôi lộn nhào bởi tôi vấn rất yêu màu trắng.(Ảnh minh họa)

Thấm thoát hai năm trôi qua, tôi cũng đã ổn định với công việc khác. Thời đại @, các ứng dụng nhiều thật. Trên một mạng xã hội, tôi nhận được lời mời kết bạn. Tôi không biết người này là ai, nhưng tôi cứ đồng ý cho danh sách bạn bè mình thêm xôm tụ. Và, cũng từ đó, sau những dòng chia sẻ tâm trạng, tôi nhận được like từ người này. Có lần tôi hỏi "Bạn là ai" thì người ấy im lặng. Ngày lại ngày, tôi và người này nói chuyện nhiều hơn.
Có khi, tôi không rời được màn hình điện thoại, cứ dán mắt vào những dòng chữ từ mạng xã hội đó. Tôi hy vọng biết đó là ai, ở đâu, nhưng người này từ chối tất cả các câu hỏi. Tôi cứ có cảm giác rất thân quen khi nói chuyện, cách chia sẻ cũng giống như hai năm trước. Vì thế, tôi đã thử truy tìm và phát hiện ra đó là anh?! Tim tôi đập mạnh. Tôi xúc động. Anh vẫn dõi theo tôi. Tôi đã không kiềm chế được cảm xúc của mình... Rồi chuyện gì tới cũng tới. Anh nói thương tôi, thương từ ánh mắt đầu tiên đến tính cách. Tôi thật sự giật mình. Hai năm qua, tôi có cảm giác nhớ anh, nghĩ về anh. Vì một phần tôi đã thần tượng con người anh. 
Nhưng, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng tôi có thể thương anh. Anh đã có gia đình, một gia đình hạnh phúc với hai đứa con kháu khỉnh. Tôi chỉ hỏi anh rằng: "Sao thương em được?", anh im lặng. Tôi không thể nói gì thêm khi anh đã có gia đình. Tôi không muốn làm kẻ thứ 3 phá hoại gia đình người ta. Tôi không biết có nên tiếp tục liên lạc với anh không, vì ít ra tôi cũng có cảm xúc. Khoảng cách giữa thích và trở nên thương một người rất dễ, nếu hai bên cứ dành cho nhau những lời quan tâm và chia sẻ?