Lúc nào chị cũng cảm thấy mình bị ra rìa, chẳng có chút hứng thú nào khi bên cạnh chồng vì anh không chủ động đến gần với vợ. Anh bảo cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ. Nghe anh lên “thời khóa biểu” cho việc vợ chồng mà chị thấy hài hước. Vợ chồng yêu nhau, quan hệ với nhau thì cứ gì phải quy định ngày nào ngày nào. Chỉ cần hứng, chỉ cần có cảm xúc là có thể gần gũi nhau. Vậy mà anh nhất định làm vậy, anh bảo đó là nguyên tắc. Nếu như không làm thế, không thưa ra thì chẳng mấy chốc mà vợ chồng chán nhau. Chị Thảo thì không nghĩ như vậy, nếu cứ thử thì được, còn nếu thưa quá, cứ thưa mãi như vậy dần dần sẽ khiến hai bên không còn cảm hứng với nhau nữa và lâu dần sẽ chán nhau hẳn.
Nhu cầu của phụ nữ cũng như đàn ông, có thể không cao bằng nhau nhưng với phụ nữ, cuộc sống không thể thiếu chuyện chăn gối vợ chồng. (Ảnh minh họa)
Chồng quản cả chuyện chăn gối vợ chồng khiến chị Thảo chán ngấy. Nhu cầu của phụ nữ cũng như đàn ông, có thể không cao bằng nhau nhưng với phụ nữ, cuộc sống không thể thiếu chuyện chăn gối vợ chồng. Vậy mà anh nhất định không chịu đáp ứng. Đi bồ bịch thì chị không đủ “gan”, biện pháp giải tỏa duy nhất mà chị có thể làm là thủ dâm. Lần đầu tiên, khi anh Hoàng đang nằm bên cạnh và thấy chị Thảo có động tác lạ, anh đã hét toáng lên trong đêm bảo: “Em làm gì vậy, em định dọa anh đấy à?”. Lúc đó có lẽ, anh chưa bao giờ dám tưởng tượng ra, vợ mình, người con gái lúc nào cũng nhu mì, hiền lành, ngoan ngoãn lại… thủ dâm.
Đã đến 5 lần, chồng bắt được chị Thảo thủ dâm, anh đều la toáng lên trong đêm. Chị Thảo không biết như vậy có phải là chị dâm đãng, lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, chị cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến chị hài lòng. Giờ nếu một ngày không “tự xử” ít nhất 2 lần thì chị không thể tập trung vào làm bất cứ việc gì. “Lúc này, tôi buồn lắm vì chồng coi tôi như người ngoài hành tinh vậy. Anh coi việc phụ nữ nghiện sex là chuyện không thể chấp nhận được, thủ dâm thì càng không bao giờ. Anh xua đuổi tôi mấy ngày hôm đó, bảo tôi bị bệnh và cách ly tôi bằng việc sang phòng khác ngủ. Từ đó tới nay đã được gần 1 tháng, anh không đoái hoài gì tới tôi. Cứ ăn cơm xong là anh về phòng ngủ, không nói với tôi một câu. Sống với nhau, là vợ chồng mà giống như hai người lạ trong nhà. Nghĩ lại cảnh anh hờ hững với mình, tôi đau khổ vô cùng...”, chị Thảotâm sự.