Người vợ kỳ lạ nhẹ nhàng kéo chồng ngoại tình trở về bên mình
Chuốc lấy bi kịch cuối đời vì vứt bỏ vợ con đi theo người tình trẻ
Suốt một tuần nay vợ chồng tôi cãi nhau vì chuyện về quê ăn Tết
Năm đó, em chỉ mới 20 tuổi, chưa một mối tình đầu, chưa từng rung động trước một ai, và em đã nghĩ chắc nịch rằng: "Mình là đứa con gái không bao giờ để cảm xúc chi phối". Đó quả thật là một sự ngộ nhận cho đến khi em gặp anh ta. Chỉ trong 6 tháng đầu ngắn ngủi, em đã thay đổi một cách chóng mặt, chăm sóc bên ngoài nhiều hơn, thu hút hơn, cười nhiều hơn, nổi bật hơn... Em thay đổi tới mức bạn bè còn có thể nhận ra ngay, rằng em đang yêu một ai đó điên cuồng. Yêu là thế, nhưng càng yêu thì em càng hiểu rõ về con người anh ta. Anh ta không chỉ đơn giản là một badboy với dáng vẻ bên ngoài lịch lãm, lạnh lùng, hài hước, có một cái đầu nhạy bén trong kinh doanh, mà còn là một badboy có rất nhiều mốiquan hệ bí mật với nhiều cô gái khác. Em còn nhận ra rằng những lời yêu thương đưa em tới tận cùng của hạnh phúc đó chỉ đơn giản là những bài soạn lại của anh ta.
Để quên anh ta, em bỏ đi du lịch, đi đua xe, thậm chí cả uống rượu và uống thuốc an thần để ngủ.(Ảnh minh họa)
Chính vì quá say trong những lời nói ngọt như mật đó mà em cứ luôn tự mìnhbào chữa cho anh ta. Em tự cho mình là duy nhất, làđặc biệt của anh ta, cho rằng những lời đó với em luôn thật lòng, và em cứ cuốn vào cơn mụ mị đó trong 2 năm. Vâng, 2 năm. Đó là lúc anh ta công bố người yêu chính thức của mình và bảo rằng chỉ xem em như một người bạn thân. Bầu trời lúc đó dần trở nên u ám và tăm tối hơn bao giờ hết. Em gần như không thể kiểm soát được những thứ mình làm, thậm chí, em còn không nhớ mình đang hay sẽ làm việc gì vì trong đầu chỉ quanh quẩn nỗi oán hận người đó, oán hận mình ngu ngốc, sợ hãi khi bị bỏ rơi, nhớ lại hàng trăm, hàng ngàn thứ trước đây... Tồi tệ hơn, em còn gọi điện, nhắn tin, mong anh ta có thể suy nghĩ lại vì em quá nhớ anh ta (điều mà em từng bảo là ngu xuẩn và lố bịch khi thấy những đứa con gái khác làm). Anh ta vẫn trả lời nhưng với giọng điệu bất cần, vì anh ta biết rằng em đang quá lụy anh ta. Để quên anh ta, em bỏ đi du lịch, đi đua xe, thậm chí cả uống rượu và uống thuốc an thần để ngủ.
Nhưng càng lún sâu vào rượu và thuốc an thần thì em càng trở nên tiều tụy và thê thảm. Giờ đã là một năm sau quãng thời gian đó, em không uống rượu và thuốc an thần nữa, nhưng em vẫn chưa yêu ai. Em cảm thấy sợ đàn ông, đặc biệt là những người có nét giống anh ta. Ở vẻ ngoài của họ, em vẫn còn thoáng thấy hình ảnh của anh ta, vẫn còn cảm giác thu hút, nhưng vẫn sợ. Lúc đó, em tự đấm vào trái tim mình rằng: "Sẽ không đau khổ vì đàn ông một lần nữa". Đối với em bây giờ, sự nhiệt tình, hài hước, tài giỏi, ngoại hình đẹp của họ luôn khiến em ngờ vực. Em vẫn còn cảm thấy mình may mắn vì những lần anh ta đưa em ra ngoài chưa từng vượt qua giới hạn hay những lần anh ta có ý định cùng em đi du lịch, nhưng cuối cùng bị hoãn. Phải nói rằng em vẫn còn quá may mắn, có thể em bị anh ta lấy rất nhiều tình cảm, nhưng ít ra điều đó còn có thể hồi phục được. Đối với đàn ông, họ có rất nhiều cách để lấy lòng, và những cô gái còn non nớt là những món quà mà họ khó có thể từ chối.