Tôi và Thu yêu nhau cũng đã được 4 năm, hai đứa bọn tôi cùng quê. Thu là một cô gái xinh đẹp, theo học ngành Y, còn tôi, tôi ra đời bươn chải từ sớm để kiếm tiền. Tôi xin vào làm cho một bác người cùng quê, bác mở doanh nghiệp nên tôi phụ bác công tác vận chuyển hàng hóa.
Thấy tôi nhanh nhẹn lại người cùng quê nên bác rất quí và cũng cân nhắc tôi lên làm quản lý kho. Tuy tôi không có bằng đại học hay bằng này bằng nọ như người khác nhưng tôi chăm chỉ và có đầu óc sáng tạo lại giao tiếp tốt nên làm rất được việc. Tôi đã nỗ lực rất nhiều, vì nhà tôi đông người lại khó khăn nên tôi nhường cho anh chị tôi đi học còn tôi đi làm.
Tôi tiết kiệm tiền gửi cho các anh chị ăn học, họ cũng chỉ hơn tôi vài tuổi nên anh chị em chơi khá thân, tôi nỗ lực rất nhiều và cuối cùng tôi cũng thành lập được công ty. Tôi có nhóm bạn rất thân từ bé, chúng tôi vẫn hay tụ tập nhau vào dịp cuối tuần hoặc sinh nhật. Hôm đó đi sinh nhật thằng bạn thân, tôi gặp Thu và ấn tượng với vẻ ngoài cao ráo của cô ấy.
Tôi nhanh chóng làm quen và thực hiện chính dịch cưa cẩm, cuối cùng tôi cũng được đáp lại tình cảm. Nhà Thu cũng khó khăn, còn tôi giờ kinh tế đã vững, công ty tôi làm ăn khá thuận lợi nên tôi cũng muốn giúp em. Ban đầu em hơi ngại không dám nhận nhưng yêu nhau lâu và xác định đến với nhau nghiêm túc nên chúng tôi xem nhau như vợ chồng.
Tôi cưng chiều, cung phụng em vì luôn xem em là vợ của mình (Ảnh minh họa)
Tôi thuê nhà cho em ở, tiền nhà tôi đóng 3 tháng 1 lần, mua sắm giường, tủ lạnh và các đồ dùng cần thiết cho em. Mỗi lần đi công tác có món ngon vật lạ, tôi lại mang về chất đầy tủ lạnh để em ăn dần. Em dường như chỉ lo học hành còn lại vấn đề vật chất tiền bạc tôi lo hết vì tôi xem em là vợ của mình. Công ty tôi ở cách xa trung tâm thành phố nên mỗi tuần tôi chỉ đến thăm em được 3 ngày, đưa em đi chơi mua sắm. Tôi cũng hay qua phòng nấu ăn cho em, mua nến và rải đầy hoa hồng tạo không khí lãng mạn cho hai đứa.
Sau 4 năm yêu nhau, tình yêu của chúng tôi khiến bao người ghen tỵ, tôi tự hào về cô bạn gái xinh đẹp và ngoan ngoãn. Chúng tôi đã bàn tới việc tổ chức đám cưới vào cuối năm. Còn hơn 1 tháng nữa là bắt đầu, tôi và em đều hồi hộp đón chờ ngày chúng tôi về chung một nhà. Hôm đó cũng là dịp cuối tuần như bao ngày khác, tôi đến phòng mà tôi đã thuê cho em. Tôi mua nến, hoa hồng và thức ăn để làm em bất ngờ vì bấy lâu nay tôi bận đi công tác Singapo nên không có thời gian ở cạnh em được. Tôi chỉ biết liên lạc qua điện thoại, hôm đó tôi về và không báo trước để khiến em bất ngờ.
Nhưng khi tôi vừa đến, tôi thấy ai giống bóng em đứng trước công viên trước nhà nhưng là đứng với 1 người đàn ông. Tôi lại nghĩ chắc không phải em đâu, rồi tung tăng lên phòng. Nhưng không thấy em đâu, bà chủ bảo tôi:” Vợ chú vừa đi ra ngoài rồi”.
Tôi nhớ tới người con gái lúc nãy, tôi đứng từ xa nhìn và đứng như chôn chân tại chỗ khi thấy em đang ôm một người con trai lạ. Họ ôm nhau rất tình cảm. Trái tim tôi như vỡ nát, ngàn câu hỏi “tại sao” ở trong đầu hiện ra. Tôi đi mua thêm hoa và giả vờ hát nghêu ngao để cho cô ấy biết và rút lui.
Tôi về nấu ăn 1 lúc rồi thấy cô ấy về, hôm đó bọn tôi đã ăn uống và nói chuyện rất vui vẻ. Tôi cố kìm nén tất cả lại để cho cô ấy một ngày thật vui. Đang ăn thì cô ấy quỳ khóc xin lỗi, lúc này tôi hỏi sao em lại khóc, dù tôi đã biết hết rồi, tôi chỉ mỉm cười nhìn em chua chat rồi bảo em nghỉ ngơi đi, tôi về.
Có mơ tôi cũng không thể tin vợ sắp cưới lại có người khác như vậy (Ảnh minh họa)
Một tháng sau tôi qua thăm em 1 lần và số lần thăm cứ thưa dần và rồi tôi biến mất hẳn. Tôi muốn xa em từ từ để em không quá sock và để tôi thích nghi dần với cuộc sống không có em. Những ngày tháng sau đó, tôi sống trong khổ sở và âm thầm hoãn hết đám cưới. Em hiểu tôi sẽ hành động như vậy, vì tôi không bao giờ chấp nhận sự phản bội chỉ có điều tôi không chửi em, đánh em hay mạt xát em. Còn em, em sống trong tội lỗi và cũng không dám níu kéo hay cầu xin tôi vì em hiểu em đã phạm sai lầm nghiêm trọng.
Nhiều đêm giọt nước mắt của thằng đàn ông như tôi rơi, tôi tự hỏi tại sao em đối xử với tôi như vậy sau tất cả những gì tôi đã hi sinh cho em. Tôi mua xe, thuê nhà, dành thời gian cho em khi nào tôi rảnh dù nó không nhiều. Nhưng chắc do tôi bảo bọc em quá, cũng không ở bên em mỗi ngày nên em thấy thiếu thốn tình cảm, chắc là vậy. Sắp làm đám cưới với nhau mà em lại có người khác thì làm sao tôi chấp nhận được. Tôi thực sự sock
Bây giờ cũng đã 3 năm kể từ ngày tôi và em xa nhau, tôi vẫn còn rất nhiều tình cảm với em, nhưng tôi không muốn lấy một người đã phản bội mình. Đôi khi thấy đời thật chua chát và cay đắng, nỗi đau của kẻ bị vợ sắp cưới phản bội nó khiến tôi vô cùng đau đớn.
Theo Báo điện tử Gia đình Việt nam