News

6/recent/ticker-posts

Mẹ chồng lạ lùng "c ấm vận" cả "ch uyện ấy"

Nhiều lần chồng định lẻn lên phòng vợ ngủ thì cứ bị mẹ chồng phát hiện, bắt về phòng rồi cắm chốt ngay cửa phòng con dâu.

Bồ của chồng tôi bị đánh mù mắt vì tội ngoại tình
Chết lặng khi đọc tin nhắn ân ái của anh và tình cũ trước ngày cưới
6 thực phẩm tốt cho “chuy ện ấy” mà bạn dễ dàng tìm được
Hàng ngày tôi thường vào mục này đọc nhiều tâm sự của các độc giả nhưng hình như chưa thấy độc giả nào từng rơi vào hoàn cảnh giống tôi. Do đó, hôm nay tôi cũng xin mạnh dạn chia sẻ câu chuyện khó nói nhà mình lên đây. Rất mong nhận được sự góp ý thẳng thắn và chân thành của các bạn.
Tôi năm nay 26 tuổi và vừa mới sinh con đầu lòng được 6 tháng 5 ngày nay. 
Cứ ngỡ lấy chồng nhà giàu, sinh con trai cho nhà chồng, tôi sẽ được mẹ chồng và chồng cưng như trứng mỏng. Song thực tế, họ lại rất cay nghiệt và áp đặt tôi đủ điều. Còn chồng tôi dù rất tâm lý và thương vợ nhưng anh lại rất sợ mẹ. Ở nhà chồng tôi, mẹ chồng tôi nói gì là anh nghe theo răm rắp dù biết thừa nhiều lúc là không phải. Nói chung chồng tôi nghe lời mẹ hơn vợ, sợ mẹ hơn vợ.
Ở nhà chồng suốt 6 tháng qua, tôi mong từng ngày đến ngày đi làm trở lại sau sinh. Cũng may tôi mới đi làm trở lại vài ngày nay chứ nếu không tôi stress vì mẹ chồng và chồng. Tôi xin kể ra đây ngắn gọn câu chuyện có thực ở nhà mình.
Trước đây, khi mới cưới, quan hệ vợ chồng tôi rất đều đặn. Mẹ chồng tôi khi ấy dù tỏ vẻ xót con trai ra mặt do bị con dâu bắt "làm việc" ban đêm quá nhiều nhưng không làm gì can thiệp được. Vài lần bà chỉ bảo con dâu rằng, vợ chồng trẻ đừng ham hố quá không tổn hại sức khỏe con trai bà. Bà còn nói con trai bà từ nhỏ đã không khỏe mạnh hùng hục như các anh nên tôi phải biết giữ sức cho anh.
Thật tình tôi cũng có ý bảo chồng tôi tuần gần gũi 1-2 lần nhưng anh không chịu. Vậy là chúng tôi mới cưới vẫn tiến hành yêu đều đặn bỏ qua sự ngăn cản bóng gió của mẹ chồng.
Từ khi tôi có bầu, mẹ chồng tôi như mở cờ trong bụng. Không phải vì bà mừng vui do tôi mang bầu cháu trai cho nhà chồng mà bà mừng vì bầu bí tôi không còn hành được chồng. Mà đúng thật, suốt những tháng ngày thai kỳ, do thay đổi nội tiết tố nên cơ thể tôi cực kỳ khó chịu. Chồng nhiều lần đòi hỏi nhưng tôi cũng không chiều anh được. Anh buồn lắm nhưng thấy vợ như vậy anh cũng không trách cứ.
Mẹ chồng tôi thì cứ hỏi dò bầu bí thế vợ chồng còn gần nhau không? Tôi mệt mỏi nói với bà, giờ đi làm về chỉ thiết lăn ra ngủ, chồng động chân lên người còn thấy khó chịu nữa là sức đâu làm chuyện đó. Bà mừng vui ra mặt và bảo bầu bí đúng là khó chịu thật.
Từ lúc bầu bí 7-8 tháng đến khi sinh nở, vợ chồng tôi phải nói chưa một lần gần gũi. Sau sinh 2 tháng, mẹ chồng cứ nằng nặc cấm chỉ không cho chồng được ngủ cùng phòng với vợ. Tôi hỏi lý do tại sao thì bà nói đàn ông ngủ cùng vợ đẻ "đen", con trai bà hàng ngày còn phải gặp đối tác nhiều nên không ngủ cùng như thế.
Nhiều lần chồng cũng có nhu cầu và định lẻn lên phòng vợ ngủ thì cứ bị mẹ chồng phát hiện và cắm chốt bắt về phòng. Đỉnh điểm như tối qua, chồng tôi nhất định không về lại phòng riêng ngủ. Anh bảo vợ sinh 6 tháng rồi nên muốn ngủ cùng vợ nhưng mẹ chồng nhất định không nghe. Bà bảo vợ chồng cố xa nhau thêm 4 tháng nữa cho đủ 10 tháng mới được gần gũi nhau.
Thấy chồng tôi không chịu, bà kéo tôi vào phòng tắm và bảo: “Chồng đã không biết rồi thì vợ phải biết chứ. Con vừa chỉ mới đi làm sau sinh, sức khỏe còn yếu còn gần gũi gì. Với lại thằng T đi làm hàng ngày mẹ biết nó mệt lắm, còn sức đâu mà chuyện ấy. Con khéo mà bảo thằng T cho mẹ. Mẹ là mẹ chỉ lo cho thằng T thôi”.
Nghe mẹ chồng nói vậy, tôi mới tá hỏa khi biết mẹ chồng ngăn cản vợ chồng tôi gần nhau suốt 6 tháng sau sinh là vì quá lo cho con trai bà. Trong khi chồng tôi cũng đâu có yếu ớt. Anh mạnh khỏe như bao người đàn ông khác. Và vợ chồng gần nhau thì cũng có gì là sai?
Tối qua, mẹ chồng nói vậy nên tôi buộc phải nịnh chồng về lại phòng ngủ một mình. Nằm ôm con ngủ mà tôi chẳng hiểu lý do tại sao mẹ chồng tôi lại lạ lùng thế? Cứ kéo dài đến 4 tháng nữa như bà nói, không biết vợ chồng tôi có tình cảm xa cách không? Tôi và cả chồng có chịu được không nữa? Tôi nên làm sao cho phải đây?
AN NHIÊN