Tâm thư làm dâu đẫm nước mắt của con gái gửi mẹ
Tổn thương vì mẹ chồng chỉ coi tôi như phận đẻ thuê
Đêm nào chồng cũng tương tư vợ cũ
Chúng tôi quen và yêu nhau trong một thời gian dài rồi mới cưới. Khi đó anh là sinh viên năm cuối còn tôi mới bước chân vào cổng trường đại học. Chính cái ngày nhập học đó, tôi đã quen anh, một anh chàng đẹp trai và rất nhiệt tình hướng dẫn tôi làm thủ tục nhập học. Tôi có cảm tình với anh từ đó. Sau đó, chúng tôi liên lạc với nhau và trở thành bạn, rồi người yêu và bây giờ là vợ - chồng.
Sau 5 năm quen và yêu nhau, chúng tôi kết hôn và ngay sau đó tôi có tin vui và sớm sinh một bé trai kháu khỉnh. Sau khi con trai được 3 tuổi thì tôi sinh tiếp cháu gái. Đến nay 30 tuổi, tôi đã đủ nếp đủ tẻ và có một người chồng ai nhìn vào cũng cho là lý tưởng. Nhưng với tôi thì vẫn chưa toàn diện vì sự thiếu hụt này là do chuyện tế nhị, chỉ có mình tôi mới cảm nhận được.
Nói có lẽ mọi người không tin, tôi kết hôn tới gần chục năm nhưng chưa bao giờ có cảm giác thăng hoa, chưa biết thế nào là cảm giác được cùng chồng đến bến bờ của hạnh phúc.
Tôi chỉ nhận ra điều này trong một lần cùng mấy chị em ngồi tán gẫu về chuyện tế nhị của vợ chồng. Từ hôm đó, tôi cũng có nói chuyện với chồng với hy vọng anh hiểu tôi hơn. Nhưng càng đợi càng không có dấu hiệu của sự chuyển biến tích cực, ngược lại tôi còn thấy anh căng thẳng và áp lực hơn mỗi khi gần vợ.
|
Rồi chẳng biết từ khi nào, tôi chán chồng, chán cái cảm giác nhạt nhẽo mỗi khi đêm về. Đến giờ phút này, tôi khẳng định là vẫn yêu chồng nhưng tôi đã không làm chủ được bản thân và đã lầm lỡ.
Trước Tết 2 tháng, phòng tôi có nhận 1 cậu sinh viên vào thực tập - 1 anh chàng đẹp trai, ga lăng và rất ngoan và nhiệt tình với các chị. Tôi rất có cảm tình với cậu em ấy và cũng giúp đỡ rất nhiều. Cậu ấy cũng rất quý tôi. Tình cảm chị em tôi càng ngày càng thân thiết, tới nỗi một số người xấu bụng còn nghĩ chúng tôi có chuyện mờ ám. Nhưng tôi khẳng định là không có chuyện đó vì cả 2 đều là người đàng hoàng hơn nữa tôi đã có gia đình và hơn cậu ấy nhiều tuổi.
Trong buổi tiệc tất niên công ty, do lâu ngày không uống chút rượu nào nên hơi nhức đầu và tôi đã nhờ cậu em đó đưa về trước. Không biết có phải là cả 2 đều có chút men rượu hay không, tôi nhẹ nhàng vòng tay qua eo cậu ấy, rồi tựa đầu vào vai cứ như thể tình nhân. Đáp lại tôi, cậu ấy cũng đặt nhẹ tay lên tay tôi, như có một luồng điện mạnh qua tôi khiến tôi có cảm xúc thật khó tả.
Chúng tôi đã dừng lại ở 1 nhà nghỉ trên phố HHT. Một cảm giác hoàn toàn mới lạ với tôi, một cảm giác tôi chưa từng có từ đầu cuộc hôn nhân tới bây giờ.
Bỗng dưng điện thoại của tôi reo lên - là các con tôi léo nhéo gọi mẹ về. Tôi bừng tỉnh giật mình, mình đã có chồng và 2 con. Tôi vội vàng quay về tổ ấm của mình.
Từ đó tới nay, tôi luôn sống trong dằn vặt, tội lỗi với chồng và 2 con. Tôi không thể bỏ chồng con để theo trai trẻ, mà giả sử có như vậy thì ai gia đình cậu ấy chấp nhận tôi? Mà tôi cũng không định bỏ chồng vì trong tôi vẫn còn tình yêu dành cho anh.
Bây giờ làm thế nào để tôi quên được cảm giác tội lỗi cũng như cảm xúc kỳ lạ hôm ấy?
QUỲNH ANH