Đau đớn khi vợ giấu chồng đêm đêm đi "kiếm ăn"
Sự thật đau lòng về hộp thủy tinh giấu kín trong tủ quần áo của vợ
Bẽ bàng 10 năm nuôi con riêng của chồng mà không hề biết
Nó gặp anh trong một bữa tiệc xa hoa của người bạn. Nó và thằng bạn chơi thân với nhau từ thuở bé, cả hai đều học cùng trường và lớn lên bên nhau, nên khi thằng bạn thân mở tiệc sinh nhật nó phải là đứa có mặt đầu tiên.
Thằng bạn ham chơi, còn nó chăm chỉ học hành chỉ có điều nó cũng là đứa bất cần, ngoan lúc bình thường và nổi loạn lúc chán chường. Sinh nhật bạn, cũng là ngày nó và người yêu chia tay với nhau hai năm trước. Nó bất chợt nhớ tới anh ta, nên chọn góc khuất nâng ly rượu uống một mình.
Nam cầm ly rượu đến làm quen, nó chỉ nhếch mép không muốn đáp trả. Nam đã để ý nó từ lâu nhưng giờ mới có dịp tiếp cận, nó cứ uống cho đến khi say bí tỷ nên Nam bảo với Phong (bạn thân của nó) là đưa nó lên về nhà Nam. Phong gật đầu và đưa chìa khóa nhà cho Nam, vì đợt này bố mẹ Phong đang đi nước ngoài nên Phong ở mình thỉnh thoảng gọi Nam đến ở cùng.
Nỗi đau trong lòng nó vẫn chưa hề nguôi ngoai (Ảnh minh họa)
Nam dìu nó lên phòng và định đi lấy cho nó cốc nước mát thì bỗng nó nắm lấy tay Nam nói mơ màng: “Anh yêu em hay anh chỉ muốn lên giường với em.” Nói rồi nó buông tay ra, ngủ say và khóe mắt giọt nước mắt lăn dài.
Nam dường như hiểu nỗi đau của nó vì Nam đã nghe Phong kể ngày trước người yêu nó bỏ nó đi theo cô gái khác sau khi đã lấy đi đời con gái của nó. Nam yêu thầm nó nhưng chẳng có cơ hội tiếp cận vì nó thoắt ẩn thoắt hiện và nó không thích nói chuyện với trai lạ. Sau hôm đó, Nam lại muốn bù đắp cho nó nhiều hơn. Nó tỉnh dậy đầu đau như búa bổ, ngạc nhiên vì có người con trai đang tựa vào tường ngủ ở góc nhà. Nó mở cửa đi ra và lấy đồ Phong rồi đi tắm. Nó và Phong thân nhau quá nên với nó việc mặc đồ Phong như cơm bữa.
Phong nấu bữa sáng và gọi nó với Nam xuống ăn. Phong kể lại chuyện hôm qua nó say Nam đưa nó về nhà, làm nó thấy xấu hổ. Nó cảm ơn Nam, kể từ đó nó và Nam là bạn. Nam cứ bên nó lúc vui buồn, rồi một ngày Nam tỏ tình nó. Nó bơ lời tỏ tình đi vì nó đã tổn thương quá nhiều, nhưng trong lòng nó cũng có cảm tình với Nam vì Nam rất đỗi nhẹ nhàng.
Thời gian cứ thế trôi qua, 1 năm sau nó nhận lời yêu Nam. Họ yêu nhau 2 năm nhưng chưa một lần Nam đòi đi quá giới hạn với nó vì Nam hiểu rõ nó đã tổn thương rất nhiều. Một lần nó uống say, nó ôm Nam ngủ, nhưng anh vẫn không động vào người nó. Sáng dậy nó ôm Nam chọc ghẹo: “Bên em anh không có cảm xúc gì à, sao hai đứa chỉn chu thế này, rồi nó phá lên cười.”.
Nam nhẹ nhàng hôn nó thật sâu rồi nói: “Anh yêu em, vì thế anh tôn trọng em, không phải vì anh không có cảm xúc chỉ là anh chờ lúc em đã sẵn sàng.” Nó nép mình vào lòng Nam khóc nức nở, nỗi đau đó đã đến lúc nó phải quên đi, nó nên trân trọng hạnh phúc mà mình đang có. Nó thầm cảm ơn ông trời đã đưa Nam đến bên nó