Sau khi kết hôn, vợ chồng tôi với sự giúp sức của hai gia đình nội ngoại đã mua được căn hộ chung cư ở khu đô thị mới Linh Đàm. Lấy chồng, tôi may mắn được làm dâu trong một gia đình nề nếp, gia phong, một người chồng biết kiếm tiền, tháo vát.
Bố chồng tôi là một giám đốc đã về hưu còn mẹ chồng từng là giáo viên được nhiều thế hệ học trò yêu mến.
Khi tôi sinh con đầu lòng, do mẹ đẻ ở xa nên tất cả việc chăm sóc bà bầu, cháu nhỏ đều một tay mẹ chồng tôi lo liệu. Mẹ chồng tôi không khó tính như tôi vẫn tưởng. Bà rất tâm lý và thương con dâu. Tôi cứ nghĩ 6 tháng nghỉ sinh ở nhà với mẹ chồng sẽ nặng nề lắm nhưng không ngờ thời gian này lại vô cùng thoải mái. Thú thực mẹ chồng tôi còn khéo léo hơn cả mẹ đẻ tôi. Đó là quãng thời gian tôi học được rất nhiều từ mẹ, từ việc nội trợ, chăm con đến cách sống nhã nhặn, khéo léo.
Nhiều đêm tôi nằm tâm sự với mẹ chồng cả đêm. Có những chuyện thầm kín tôi chẳng kể với ai nhưng lại thật thà chia sẻ với mẹ chồng và nhận được từ bà vô số lời khuyên.
Đối với tôi, mẹ chồng quả là người phụ nữ dịu dàng, truyền thống mà rất hiện đại. Sau này tôi mới biết cuộc đời làm dâu của mẹ rất thăng trầm. Bà là vợ hai của bố chồng tôi. Thời gian đó công việc làm ăn thất bát, công ty phá sản, cùng lúc người vợ bỏ đi nên ông vô cùng chán nản. Khi ông bà được giới thiệu cho nhau, bố chồng tôi nhìn bà với ánh mắt dò xét vì một lần đau đớn. Lấy nhau rồi, bà bị ông xét nét nhiều chuyện, tất cả đều phải làm theo ý gia đình chồng. Bà là người vợ rất nhẫn nhịn và chịu thương chịu khó. Cho đến khi chồng tôi ra đời thì mọi chuyện mới dễ thở hơn một chút. Biết được chuyện này, tôi càng thương mẹ chồng hơn.
|
Mấy tháng trước bố chồng tôi không được khỏe, ông bị chứng cao huyết áp. Sau lần đột quỵ thìsức khỏe ông suy giảm nghiêm trọng. Cũng từ đó tâm trí ông bí bách, mệt mỏi và những ức chế ấy đổ dồn lên mẹ chồng tôi. Thế nhưng bà bảo, cuộc đời bà chỉ có tài sản duy nhất là con trai và chồng, còn sống được ngày nào thì bà vẫn tận lực chăm sóc những người thân yêu của mình.
Thời gian sau, sức khỏe của bố chồng tôi đỡ hơn. Nhân lúc có người bạn của ông đến tá túc một thời gian, tôi xin phép đón mẹ về bên nhà tôi ở. Một phần tôi sắp đi làm. Từ ngày có mẹ chồng, tôi yên tâm hơn hẳn. Bà vẫn đảo qua nhà để chuẩn bị cho bố chồng tôi vài món ăn rồi lại về bên nhà tôi để chăm cháu.
Có đợt thấy mẹ chồng tôi buồn bã vì mỗi lần trở về thường bị bố chồng tôi quát mắng, tôi khuyên bà tham gia một lớp dạy học miễn phí cho trẻ em nghèo mà tôi quen biết. Bà đồng ý ngay và từ đó mẹ chồng tôi hân hoan, vui vẻ hơn hẳn.
Chuyện chẳng có gì đáng nói nếu một ngày tôi nghỉ việc về sớm, lại quên chìa khóa nhà ở công ty nên tạt qua lớp học tình thương để mượn chìa khóa mẹ. Vừa thấy bóng tôi, người phụ nữ bán nước đầu cổng đã rỉ tai bảo rằng mẹ tôi đang qua lại với người đàn ông khác. Tôi bỏ ngoài tai vì nghĩ đó là chuyện tầm phào, không bao giờ mẹ chồng tôi như vậy. Nhưng tôi vẫn muốn tìm một câu trả lời chính xác.
Mấy hôm đưa mẹ tới lớp, tôi đều ngồi lại ở quán nước theo dõi. Sau buổi học, mẹ tôi và một người đàn ông rủ nhau ra công viên gần đó. Họ ngồi với nhau rất lâu, còn nắm tay nhau và thậm chí bà còn gục đầu vào vai người đàn ông đó. Tôi lấy điện thoại gọi cho mẹ, chuông đổ nhưng bà không nghe máy. Buổi tối về nhà bà vẫn vui vẻ kể chuyện dạy học, còn chuyện không nghe điện thoại, bà bảo lúc đó bận dạy học nên không để ý. Tôi vẫn chưa dám tin đó là sự thật nên chưa dám nói gì với chồng.
Hôm sau là thứ Bảy, thường tôi chỉ làm nửa buổi sáng va buổi trưa về ăn cơm rồi nghỉ ngơi. Nhưng mẹ chồng tôi nói bà không về ăn trưa vì bữa nay ở trường có công việc bận. Bà nói sẽ ăn cùng mấy người bạn. Tôi vâng dạ và tiếp tục theo dõi.
Đúng 11h, người đàn ông đó cùng mẹ chồng tôi bước ra khỏi nhà tình thương. Họ chở nhau đi lòng vòng mấy con phố rồi ông ta đưa bà đến một căn nhà nhỏ xinh trong ngõ nhỏ. Họ ở trong đó cả buổi trưa, đến mấy tiếng đồng hồ mới ra.
Người đàn ông đó cũng là một tình nguyện viên dạy học, ông góa vợ và hiện sống một mình trong căn nhà kia. Nhìn cách ông ta đối xử với mẹ chồng tôi dịu dàng khác hẳn với sự cục cằn của bố chồng. Trong ánh mắt mẹ tôi thấy ánh lên niềm hạnh phúc.
Tận mắt xác nhận chuyện mẹ chồng có nhân tình, tôi có chút sụp đổ, bởi trong mắt tôi mẹ là một người phụ nữ hoàn hảo. Nhưng bao năm qua mẹ đã chịu nhiều thiệt thòi khi chung sống với người chồng cục cằn, cay nghiệt, tôi lại thấy mẹ rất đáng thương.
Tôi nghĩ đó chỉ là phút “cảm nắng” của mẹ chồng thôi nhưng nếu tôi im lặng, mọi chuyện vượt ngoài tầm kiểm soát thì sao? Tôi không biết có nên nói chuyện này với chồng hay không?
HẢI ANH