Bí mật động trời những đêm chồng tăng ca cùng cậu trợ lý
Ép chồng đi công tác xa, vợ ở nhà ngoại tình với sếp
Nhẫn nhục cho sếp sàm sỡ vì... lương cao
Anh là mối tình đầu cũng là cuối cùng của tôi. Tôi quyết định lấy anh không chút do dự và phân vân bởi tôi hiểu tôi yêu anh chân thành và yêu cả con tim của mình. Nhưng có lẽ, tình yêu đến từ một phía không bao giờ xây dựng được tổ ấm trọn vẹn. Nói như vậy không có nghĩa là anh không yêu tôi khi quyết định đến với tôi nhưng tình yêu ấy không đủ để anh có thể chung thủy và gắn bó với gia đình mình. Giờ đây, tôi không hối hận nhưng thực sự là muốn được giải thoát khỏi người chồng tôi đã từng yêu rất nhiều.
Ngày ấy, vì chưa chuyển công tác ra được Hà Nội nên tôi vẫn làm việc ở quê trong khi chồng làm kỹ sư xây dựng ở thủ đô. Cứ cuối tuần anh lại bắt xe về thăm tôi, trừ những hôm anh đi công tác đột xuất hay bận việc không về được. Tôi yêu nên rất mực tin tưởng chồng cũng yêu, thủy chung với mình. Nhưng tôi vẫn nhớ như in ngày hôm ấy, ngày tôi đau đớn phát hiện ra mình bị phản bội trắng trợn mà ngu ngốc không hề hay biết.
Tôi mang bầu đứa con trai đầu lòng được 5 tháng. Thông thường thì tuần nào cũng chồng cũng về nhưng dạo ấy đã hai tuần mà chồng chưa về. Gọi điện thì anh bảo là phải làm việc với vẻ rất khẩn trương. Ban đầu tôi tin tưởng chồng nhưng khi tình cờ nói chuyện với một người bạn chồng thì mới biết, công việc của anh không hề bận đến mức không thể về như anh nói. Linh tính mách bảo tôi có chuyện không ổn nên tôi đã không nói gì mà bí mật ra để “thăm” anh. Và sau chặng đường hơn 200km, những gì đập vào mắt tôi khiến tôi suýt chết đứng. Chồng tôi đang ôm ấp một cô gái khác ngay tại phòng ở của anh một cách vô tư, thoải mái. Thậm chí khi tôi đến anh và người đàn bà kia còn không hề hay biết. Đến khi biết tôi đã chứng kiến tất cả, anh chỉ tỏ chút ngạc nhiên rồi nói với tôi như chính tôi là người có lỗi: “Em về đi, anh sẽ về và giải quyết mọi chuyện vời em sau. Tôi ôm bụng bầu nặng nề bước đi và tim như có hàng nghìn mũi dao đâm ngập. Tôi thật không nghĩ mình phải chịu cảnh này khi bước vào cuộc hôn nhân chưa bao lâu.
Thế rồi, chồng tôi đã xin tôi tha thứ cho lầm lỗi của anh. Anh nói vì tôi bầu bí không thể đáp ứng được anh, rồi thì chính cô gái kia đã câu dẫn anh… Tất cả những lý do anh đưa ra đều khiến tôi cảm thấy ghê tởm, đáng hận biết bao nhiêu. Tôi thực sự thất vọng vì anh nhưng gì tôi vẫn còn rất yêu anh cũng như không muốn đứa con chưa kịp sinh ra đã không có bố nên tôi đã chấp nhận tha thứ cho anh. Khoảng thời gian sau đó, anh tỏ ra ăn năn, hối lỗi và chăm sóc mẹ con tôi rất chu đáo.
Khi con trai tôi được 1 tuổi, tôi chuyển được công việc ra Hà Nội, vợ chồng được gần nhau, gia đình được sum vầy. Cứ tưởng hạnh phúc sẽ đến với tôi và gia đình, không ngờ chồng tôi vẫn chứng nào tật ấy và chưa bao giờ thôi phản bội tôi. Đến lúc này, anh ta không còn khóc lóc và xin tôi tha thứ nữa là công khai ngoại tình với người con gái vẫn ăn nằm với anh ta từ trước đến nay. Khuyên răn có, nhẹ nhàng có, nặng nề có nhưng anh vẫn không hề có ý định thay đổi khiến tôi đau khổ không thôi. Biết chẳng thể thay đổi được bản tính của người đàn ông bội bạc, tôi đề nghị ly hôn. Thế nhưng, điều khiến tôi bất ngờ và cũng là nỗi khổ của tôi đó là chồng tôi không đồng ý và xé ngay tờ giấy ly hôn rồi ném thẳng vào mặt tôi. Tôi thật không thể hiểu được là anh ta muốn gì và tôi phải làm thế nào mới hài lòng anh ta được.
Thật lạ là từ hôm ấy, anh ta cứ ngang nhiên đi bồ bịch chẳng hề quan tâm đến thái độ và suy nghĩ của tôi, đồng thời anh ta còn quay sang soi mói, dò xét tôi mỗi khi tôi ra ngoài. Hễ tôi ăn mặc diện một chút, trang điểm một chút là sẽ bị anh ta tra hỏi, đi đâu, đi với ai, làm gì và bao giờ về. Tôi cảm giác như anh ta đang ghen với tôi, anh ta sợ tôi ra ngoài cũng làm cái trò bỉ ổi như anh ta. Có lần vì quá đau đớn, bức xúc mà tôi hét vào mặt anh ta rằng: “Tôi không bao giờ làm cái trò bỉ ổi, khốn nạn, bán đi lòng tự trọng của mình như anh đâu, anh không cần phải lo. Nếu anh khó chịu thì ký đơn ly hôn đi.” Anh ta tặng cho tôi hai cát tát trời giáng và nói với tôi rằng: “Tôi sẽ không bao giờ ly hôn để cô có cơ hội đến với thằng khác đâu. Cả đời này cô chỉ được phép làm vợ tôi thôi.”
Tôi thực sự cảm thấy mệt mỏi và bất lực trước mọi chuyện. Biết chồng mình bồ bịch mà không thể làm gì, muốn được giải thoát nhưng không thể làm được và ngay cả cái quyền được sống vui vẻ, thoải mái cho riêng mình cũng không được. Tôi chỉ mong sớm được thoát khỏi ngôi nhà này và người chồng bội bạc để một mình nuôi con.