Tôi bừng tỉnh khi chiếc khuy áo đầu tiên bật mở
Chồng sợ vợ hơn sợ cọp vẫn léng phéng với gái già đơn thân
Bi kịch người vợ 5 năm vẫn không có được trái tim chồng
Đúng là cuộc đời không ai biết được chữ ngờ, khi tôi và bạn gái cũ rơi vào tình cảnh éo le đến thế, nhưng chừng đó đủ nhận ra chúng tôi cũng đểu như nhau mà thôi. Năm thứ ba đại học, tôi chưa mảnh tình vắt vai, cô ấy cũng thế. Tình cờ quen nhau trong một buổi dạ hội do trường tổ chức, chính cô ấy là người chủ động đến nói chuyện với tôi vì cả hai cùng đứng một mình, cô đơn trong bữa tiệc ấy.
Có lẽ chính vì sự đồng cảm đó mà chúng tôi nhanh chóng đến với nhau không gặp phải quá nhiều rào cản. Dù gia cảnh cả hai có những khác biệt, sở thích và mọi thứ không nhiều điểm chung nhưng cứ quấn chặt lấy nhau từ lúc nào không hay. Có lẽ, một phần chính là việc tôi với cô ấy hợp nhau trong chuyện quan hệ. Tôi không phải là người đầu tiên của cô ấy nhưng trong lòng cũng không có bất kỳ suy nghĩ gì mà chỉ thấy có trách nhiệm bảo vệ và chăm sóc cho người yêu mình.
Thời gian trôi qua khá nhanh, hai năm kể từ ngày ấy, tôi và bạn gái ra trường, đều ổn định với những công việc mới, mọi thứ bắt đầu có những thay đổi. Tôi không phủ nhận rằng mình được nhiều người phụ nữ theo đuổi bởi bản thân cũng thuộc dạng cao to đẹp mã, kiếm được tiền, trẻ trung, độc thân, tôi xiêu lòng không ít lần.
Facebook của tôi thường ngập trong các tin nhắn làm quen, trò chuyện, thậm chí là những lời mời rủ đi hẹn hò. Tôi thường trốn người yêu để vui chơi với những cô gái khác, một phần vì cô ấy bận và chúng tôi không gặp gỡ thường xuyên được nên tình cảm cũng đi xuống nhiều.
Trong khi đó tôi cũng nghe phong phanh rằng ở chỗ làm, bạn gái mình đang có người tán tỉnh. Chuyện này được nghe kể qua lời một người bạn để “đánh động” cho tôi cẩn thận mà giữ gìn, dù vậy tôi cũng không quá để tâm vào chuyện ấy. Rồi điều gì phải đến cũng đến, buổi sáng cuối cùng tôi và cô ấy hẹn nhau tại một quán cà phê nhỏ để tâm sự, cả hai đều hiểu mọi thứ vượt ra khỏi tầm kiếm soát. Cô ấy đổ lỗi cho việc tôi lăng nhăng với cô nọ cô kia, tôi chối bay chối biến, chỉ nói chấp nhận lời chia tay và mong cô ấy hạnh phúc.
Bạn gái nói sẽ mãi yêu tôi, tôi cũng ậm ừ. Tôi vẫn giữ trong lòng những hìnhảnh đẹp về người con gái mình gắn bó suốt hai năm trời, đó sẽ là người tôi coi trọng và thầm cảm ơn những gì cô ấy dành cho mình. Vậy mà tất cả kết thúc ngay buổi tối hôm đó, trong lúc rảnh rỗi, có một cô rủ tôi đi chơi, tôi đồng ý và sau bữa ăn tối chúng tôi cùng nhau đi nhà nghỉ để “giao lưu”. Trời đất hỡi, đập vào mắt tôi là cô người yêu cũ đang mở cửa phòng đối diện của tôi để đi ra, phía sau là một anh chàng lạ hoắc. Cô ấy bối rối nhìn tôi, còn tôi cũng không biết phải chui xuống cái lỗ nào để trốn. Bình tâm lại tôi thấy thật buồn cười, hóa ra chúng tôi cũng chẳng ai quá yêu ai cả.