Bối rối khi phát hiện bí mật buổi trưa vắng nhà của mẹ chồng
Tạm biệt em, con bồ của chồng chị
“Ừ thì tới nước này rồi…chị nhường chồng cho em đấy”
Con trai tôi nó giống mẹ. Được cái đẹp trai nên đi đâu mọi người cũng khen, con trai gì mà "mặt hoa da phấn". Thằng bé hiền lành lắm, có mấy khi đi đâu va chạm đâu. Tôi chỉ lo nó mà lấy vợ dễ bị con vợ nó bắt nạt, nó đè đầu cưỡi cổ thôi. Con gái bây giờ chúng nó lắm chiêu lắm trò, ghê gớm lắm chứ có như thời bọn tôi ngày xưa đâu.
Một hôm, đùng cái nó về bảo với tôi là cho nó lấy vợ. Tôi giật mình không hiểu sao thằng này cưới nhanh thế. Thấy nó có người yêu nhưng tôi nghĩ bọn này cứ yêu đương chứ chắc gì đã cưới, đã yêu được bao lâu đâu. Tôi còn chưa nhìn rõ mặt mũi con bé thế nào, tính tình ra sao vì chỉ có gặp qua qua vài lần buổi tối. Đã thế thằng bé lại còn bảo con bé có bầu rồi nữa chứ. Không biết cái thai của con bé này có phải của thằng con mình không hay là không ăn ốc mà phải đổ vỏ.
Chuyện đã rồi, mà thằng con mình nó muốn cưới nên tôi cũng đồng ý. Vừa mới Tết nhất ra nhà lại kinh doanh bán hàng bao nhiêu là việc lại còn phải chuẩn bị cho nó xem ngày, cưới xin. Thật là mệt mỏi. Tôi vẫn chả biết con bé thế nào, được mỗi cái là gia đình tử tế. Chứ nếu không chưa chắc tôi đã cho cưới.
Tôi chẳng ưng cái kiểu con dâu gì mà chuẩn bị cưới xin đến nơi cũng chẳng mấy khi thấy mặt mũi đâu. Dù có đi làm thì cũng lựa thời gian mà lên hỏi xem nhà chồng có bận rộn gì, đỡ đần được gì thì phải xông vào làm chứ. Đâu lại có cái kiểu cuối tuần mới thấy mặt. Bây giờ việc nhà chồng là cứ phải trên hết.
Đám cưới chúng nó tôi cũng lo cho đến 9 cái tráp. Mâm nào, mâm đấy đầy đủ, đều đặn. Có bầu rồi mà tôi vẫn làm như thế cho là đẹp mặt lắm rồi đấy. Nhà bên cạnh tôi kia kìa, chả bầu bí gì chỉ tổ chức mỗi cái lễ đính hôn xong rồi về ở với nhau. Như thế có phải nhanh, gon, nhẹ không. Tôi có nói ý thế với bên nhà thông gia mà ông bà ý không chịu.
Kể ra con bé này cũng sướng. Mình làm lụng, tích góp cả đời mới mua được cái nhà. Thế mà nó vừa cưới, tôi đã cho vợ chồng nó ra ở riêng. Thật ra thì nhà bây giờ tôi đang ở cũng có tôi với vợ chồng thằng cả rồi. Nhà mới để không thì cho chúng nó về ở, trông nhà và chăm nom cho tôi mấy cái cây hàng ngày cũng được. Tôi thích hoa lá, cây cỏ nên đi đâu cứ thấy cây nào hay hay, đẹp đẹp là tôi mang về nhà trồng, vậy mà có mỗi mấy cái cây tưới thường xuyên mà nó cũng cứ để tôi phải nhắc.
Chán lắm! Con gái con lứa gì mà đến rửa bát cũng phải dạy. Rửa bát thì tốn nước. Có vất vả gì đâu việc rửa bát mà thằng chồng nó cũng chui vào rửa giúp vợ, làm tôi ngứa cả mắt. Ngày xưa mang bầu thằng này, đến lúc gần đi đẻ tôi cũng có trừ việc gì đâu. Mẹ chồng tôi vẫn cứ bắt tôi phải đi xách nước đấy thôi. Phụ nữ lấy chồng rồi là phải biết chăm lo việc trong gia đình. Ở đâu thì tôi không biết, chứ vào nhà này là phải theo nề nếp, thói quen ở đây. Mang thai, nghén ngẩm, mệt mỏi là chuyện bình thường. Đừng có vin vào đấy mà trốn việc.
Khổ thân thằng con tôi. Vừa mới lấy vợ thì vợ nó đã có bầu. Đàn ông làm sao chịu được cảnh “treo niêu”, quen mùi rồi tự nhiên lại bắt nhịn. Vợ thì lại yếu, chả phục vụ nổi chồng. Tôi thấy nó đi ra ngoài cũng phải, chả trách được nó. Nó đi nó lại về ý mà, đàn ông đi “bóc bánh trả tiền” là chuyện bình thường.
Vậy mà không biết thế nào đang yên, đang lành vợ nó lại biết chuyện. Có mỗi chuyện đó thôi mà nó cũng sốc phải vào bệnh viện cấp cứu. Khổ, mang thai được 8 tháng rồi mà không biết giữ làm cháu tôi phải sinh non. Cũng chẳng hiểu làm sao mà bị cả tiền sản giật. Cháu tôi thì nằm trong lồng kính, còn con dâu thì phải nằm trong bệnh viện bất động mất mấy ngày làm tôi cứ phải ra ra, vào vào mấy lần. Trong khi đó việc ở cửa hàng thì bận ơi là bận.
Đợt trước vợ thằng cả nó đẻ, tôi có phải chăm tí nào đâu. Ông bà ngoại chăm hết, tôi chỉ chu cấp thôi. Bây giờ cũng thế! Tôi làm sao mà chăm được,bận lắm! Làm gì có thời gian. Cho vợ chồng nó về nhà ngoại thôi.
Đúng là thằng con tôi nó lấy phải người phụ nữ mà chả có được cái gì là “ưu tú”. Có thai tôi tôi đã cho cưới rồi. Chỉ có việc đi làm về rồi làm mấy cái việc lặt vặt trong nhà thôi cũng không xong mà để đẻ non. Sướng thế mà không biết hưởng. Số tôi nó vất vả, chả được đường con dâu. Biết thế ngay từ đầu tôi đã không cho cưới.