Vợ luống cuống 'giấu' người tình dưới gầm giường
Tận mắt thấy chồng và cô sinh viên say sưa ngoại tình
Anh thực sự yêu em, hãy chỉ vì anh muốn lên giường
Em và anh cưới nhau khi chúng mình chẳng có gì trong tay. Cuộc sống khi ấy là những ngày sống chật chội trong căn nhà thuê. Ấy vậy mà em thấy rất vui và hạnh phúc. Nếu cuộc đời là một cuốn phim có thể xem lại được, có lẽ em sẽ chỉ dừng lại ở những ngày tháng đó, sẽ chỉ thế thôi và không gì nữa cả. Bởi những tháng ngày này, với người ngoài nó là một sự mĩ mãn vô cùng, nhưng với em chỉ là giả tạo! Đã lâu rồi anh không về ăn với mẹ con em một bữa cơm. Những buổi tối bên gia đình được đổi bằng những hợp đồng giá trị. Đúng là nhờ việc cắt những phút giây bên vợ, bên con, ngôi nhà của chúng mình cứ to dàn lên, đẹp dần lên. Em cũng chẳng còn phải đắn đo khi đi mua sắm. Nhiều khi em cứ mua mà chẳng biết mình sẽ dùng nó vào việc gì? Một bộ bát đĩa xinh xắn có ý nghĩa gì không khi những bữa cơm gia đình anh luôn vắng mặt? Một chiếc váy thật gợi cảm có tác dụng gì khi anh không có thời gian để ngắm nhìn hoặc có chăng cũng không nhận ra nó là mới?
Giờ này có lẽ anh đang ở một thành phố khác, đang chuẩn bị cho những bản hợp đồng quan trọng. Chắc anh cũng mệt mỏi và vất vả nhiều lắm. Kinh doanh chưa bao giờ là một điều đơn giản, dễ dàng...Nhưng anh à, ở nơi này, trong ngôi nhà của chúng mình, trái tim em đang rung động vì yêu, khối óc em luôn tràn ngập hình ảnh của một người đàn ông khác. Tồi tệ quá phải không anh? Anh ấy chẳng bằng anh. Anh ấy kém anh về mọi mặt, nhan sắc, tiền bạc, địa vị. Thậm chí so với thời gian yêu nhau của chúng mình, anh ấy cũng chỉ giống như một nàn gió nhẹ thoảng qua mà thôi. Em biết mình có chồng, em biết chồng mình vẫn luôn chung thủy, ấy vậy mà em không thể ngăn nổi con tim mình ngừng nhớ, ngừng yêu...
Anh ấy cũng chỉ là một người bỗng dưng yếu lòng với thứ tình cảm mơ hồ này.(Ảnh minh họa)
Giữa đêm, em nhớ anh... Em bấm số gọi cho anh. Anh nghe bằng giọng đầy mệt mỏi. Không phải vì anh chán ghét em, em biết chứ. Vì những cuộc họp, mà biết đâu chừng là vì cả những cuộc nhậu say mềm với đối tác khiến anh như vậy. Thế nhưng hiểu là một chuyện, chấp nhận được điều đó hay không lại là chuyện khác. Nhiều đêm qua đi trong nỗi nhớ anh... Thế là em bắt đầu nhớ một người đàn ông khác. Ít nhất, khi em nhắn tin, khi em cần, anh ấy đều sẵn sàng nghe máy. Nó chỉ là sự lấp chỗ trống nhưng lại đúng thời điểm.
Em biết là em đang dại dột. Em chẳng mong đợi một người đàn ông sẽ đến bên em, nâng niu em như một nàng công chúa và chờ đợi em bỏ chồng. Anh ấy cũng chỉ là một người bỗng dưng yếu lòng với thứ tình cảm mơ hồ này. Sẽ chẳng có cái kết nào ngọt ngào cho một cuộc tình lầm lỡ. Thế nhưng, em đang đi xa rồi...Em sợ tới một lúc nào đó em không còn muốn dừng lại nữa. Em biết mình sẽ mất rất nhiều nhưng nỗi cô đơn lúc này có thể khiến em đủ dũng cảm mà vứt bỏ tất cả, dẫu rằng sau đó em chỉ là một kẻ trắng tay... Chồng à, em xin anh đấy, hãy quay về nhà và giữ em được không?