Anh ra đi vì người ấy trao cho anh đời con gái
Bẽ bàng phát hiện “nghề” làm thêm của vợ
Tôi muốn lấy chồng cho xong để không bị nhịn “chuyện ấy”
Tôi ra trường với tấm bằng cao đẳng, thời buổi này nói thật bằng đại học, cao học còn khó kiếm việc nữa là tấm bằng trung cấp như tôi, nhưng thật sự khi thi đại học tôi chỉ đỗ cao đẳng không thể nào đỗ được đại học nên đành ngậm ngùi đồng ý học đến đó. Hơn nữa, gia đình nghèo cũng không có nhiều tiền bạc để tôi học tiếp lên đại học, đành cầm tấm bằng cao đẳng đi xin việc.
Do vẻ ngoài xinh xắn, nước da trắng và thân hình thon thả tôi được nhận vào làm nhân viên lễ tân tại một công ty liên doanh với lương thưởng ở mức khá. Thật sự tôi cũng chỉ mong muốn có được một công việc ổn định để có thu nhập nuôi con chứ tôi cũng không nghĩ lên địa vị gì cả. Nhưng cuộc đời này đâu như mong muốn, tôi đâu ngờ mình lọt vào tầm mắt của vị sếp dê xồm ngay từ vòng đầu phỏng vấn.
Ban đầu khi tôi mới vào làm việc đã được phân công dọn dẹp phòng riêng của sếp. Tôi cũng hơi lạ, vì việc này đáng lẽ là của bộ phận lao công làm nhưng không hiểu sao sếp lại phân công tôi, nhưng vì mới được nhận vào làm nên tôi vẫn làm nhiệt tình mà không hề thắc mắc. Ban đầu tôi cũng khá nhút nhát, sợ sệt khi bước chân vào phòng làm việc của sếp, nhưng sếp thường mìm cười thân thiện với tôi và hỏi han cuộc sống của tôi khiến tôi cảm thấy thoải mái hơn. Tưởng rằng sếp thật sự quan tâm tới nhân viên nên tôi cũng thật thà kể chuyện mình làm mẹ đơn thân cho sếp nghe, sếp có vẻ cảm thông, cuối tháng có thưởng riêng cho tôi, tôi không nhận sếp bảo coi như cho cháu ở nhà thêm hộp sữa.
Nhưng kể từ dạo đó, tôi mới nhận ra sếp thường xuyên nhìn mình với ánh mắt khác, có vẻ thèm muốn hơn. Tôi thật sự không muốn điều tiếng xảy ra, kèm theo việc mang tiếng phá vỡ hạnh phúc gia đình nhà người khác nên hết sức tránh né. Tuy nhiên, tôi không thể tránh được hết, một hôm đang lúi húi lau chùi bàn ghế, tự nhiên có người bóp mạnh vào vòng ba mình, tôi quay ra thì thấy sếp cười nhăn nhở. Tôi vội vàng đặt khăn lau xuống rồi chạy vội ra ngoài. Suốt buổi hôm đó, tôi nơm nớp lo sợ "bị" sếp gọi vào phòng, nhưng may thay có lẽ sếp bận việc nên không gọi tôi vào.
Mấy ngày hôm sau, tôi thay đổi lịch đến sớm dọn dẹp để tránh đụng mặt sếp, thế nhưng cũng chỉ được một thời gian. Sáng đó, tôi đến sớm như mọi hôm thì ông ta đã ở trong phòng từ bao giờ, tôi giật mình khi thấy sếp ngồi ở đó nhưng không dám quay ra bởi phòng chưa được dọn dẹp, tôi cố tình mở toang cửa phòng làm việc để tránh những hành động không hay của sếp. Đang lau chùi bàn ghế thì sếp đứng lên đi ra ngoài, tôi thở phào nhẹ nhõm, không ngờ một lát sau sếp trở vào và "tiện tay" đóng sầm cửa lại, ấn nút khóa bên trong. Tôi chưa kịp định thần thì sếp lại gần ôm chầm lấy tôi hôn hít, tôi vội vàng đẩy sếp ra thì ông ta thầm thì: "Cho anh, em sẽ có tất cả". Tôi hoảng hốt chạy vội ra khỏi phòng.
Sau hôm ấy, tôi đã đợi sếp về để quay lại công ty dọn dẹp phòng sếp, tôi vẫn muốn tránh ông ta. Nhưng hình như tôi càng tránh sếp, sếp càng có cảm hứng với tôi thì phải, ánh mắt sếp nhìn tôi có lúc như muốn ăn tươi nuốt sống ngay lập tức nhưng có những lúc lại dịu dàng như đang "chăn thỏ" vậy.
Buổi chiều hôm ấy, đang dọn phòng cho sếp, bất ngờ sếp đi vào, đóng cửa khóa trái lại. Tôi run sợ, sếp lại gần nhìn tôi như thể một con hổ đang nhìn con mồi của mình vậy. Tôi run sợ, không sao thoát được khỏi bàn tay khỏe mạnh của sếp. May thay, đúng lúc này điện thoại của sếp đổ chuông, nhân lúc ấy tôi vội vàng chạy ra khỏi phòng.
Tôi mới vào công ty làm việc hơn 5 tháng nay, công nhận lương thưởng nhiều thật, cuộc sống của hai mẹ con tôi cũng ổn hơn rất nhiều, tôi không muốn phải bỏ công việc này. Tuy nhiên, sếp cứ "sàm sỡ" như này khiến tôi rất sợ, giờ đây tôi chỉ dọn phòng khi còn có người ở công ty, khi đó sếp không đi quá giới hạn được.
Thỉnh thoảng, sếp vẫn gọi tôi vào khi thì pha cốc trà, khi thì lấy giấy bút. Tôi rất khó chịu nhưng vì mức lương thưởng hàng tháng tôi đành im lặng. Nhưng thật sự tôi cảm thấy rất nhục nhã, rất lo sợ... giờ tôi chẳng biết phải làm thế nào nữa, nhiều khi tôi nghĩ rằng viết đơn xin thôi việc để thoát khỏi tình cảnh này, nhưng thật sự vì miếng cơm manh áo, vì đứa con nhỏ tôi lại đành câm nín...
Theo Nhà báo và Công luận