Bà góa nhan sắc mặn mòi suýt dính bẫy tình trai trẻ
Vì cứu chồng, tôi đã lén lút làm một việc tày trời
Bi kịch vợ thuê tình cũ của chồng về làm ô sin
Tôi và vợ tôi kết hôn với nhau tính đến thời điểm này đã 5 năm nay. Năm năm chung sống với nhau, chúng tôi đã có một cuộc sống khá hạnh phúc. Chỉ có điều, chúng tôi mãi vẫn chưa thể có con. Dù đi khám ở nhiều nơi, nhưng ai cũng nói vợ chồng tôi không làm sao. Tôi bình thường và cả vợ tôi cũng bình thường. Vài lần đi khám như vậy, nên tôi cũng chán ngán chẳng buồn đi khám nữa.
Tôi và vợ dù rất buồn chuyện con cái, nhưng vợ chồng cũng đều động viên nhau là chắc ông trời ở cao quá nên chưa đoái hoài gì đến hoàn cảnh của chúng tôi. Vì thế, nên ông bỏ sót và mãi chưa thể cho chúng tôi một đứa con bế bồng cho hạnh phúc của vợ chồng thêm vẹn tròn. Cũng may, dù vợ chồng muộn con như vậy, nhưng bố mẹ 2 bên cũng không quá gây áp lực cho chúng tôi. Họ cũng hay động viên vợ chồng tôi rằng, có lẽ cái duyên được làm bố, làm mẹ chưa tới.
5 năm chung sống bên nhau, vợ chồng hiếm muộn con cái khiến vợ tôi rất thèm khát con. Tuy nhiên, em cũng chưa bao giờ tỏ ý nóng vội chuyện phải có con mà lỡ lời trách cứ chồng. Ngay cả những lần đi liên hoan, tôi uống đến say xỉn cùng anh em bạn bè vì lâu không hội ngộ. Song em chẳng chút giận dỗi khi tôi như thế. Ngược lại, tôi chỉ thấy em tự trách cứ bản thân mình. Em nói vì em mà tôi chưa có con bế bồng.
Có đôi khi em còn đòi hai đứa ly hôn nhưng tôi kiên quyết không chịu. Lúc ấy, tôi thương vợ mình lắm vì cứ nghĩ, chắc do chúng tôi không có bé nên em cứ mặc cảm nhận lỗi hiếm muộn về mình. Trong khi đó, thực sự thì em đâu có lỗi chứ. Những lúc như vậy, tôi lại ra sức động viên vợ bằng tình yêu thương, sự quan tâm của tôi dành cho cô ấy.
Nhiều lần, tôi cũng hơi thấy khó hiểu khi vợ cứ khen nức nở tôi là một người đàn ông tốt. Vợ chồng như vậy mà chưa một câu trách móc dỗi hờn vợ mình. Tôi thì thấy tôi là người chồng bình thường. Tôi cũng có ti tỉ tật xấu như ai. Chỉ có điều, tôi chấp nhận hoàn cảnh và luôn biết tìm cách sống vui nhất trong hoàn cảnh của mình dù thực tâm, không có con cái, tôi cũng buồn lắm. Nhưng tôi cũng biết, tôi đã buồn như vậy, chán như vậy thì vợ tôi còn buồn chán và áp lực hơn.
Vợ chồng tôi cứ sống như vậy cho tới cuối tuần mới đây, vợ tôi đến nhà chị vợ chơi và đưa cô cháu gái 4 tuổi của nhà chị theo về. Khi về đến cổng ngõ, vợ tôi vội vàng bảo cháu xách túi xách của vợ vào nhà. Còn cô ấy hối hả phóng xe ra chợ mua đồ ăn vì sợ chợ sắp tan. Vào nhà, ngồi chơi ở phòng khách, cô cháu gái tinh nghịch cứ lục túi xách của dì. Nó lấy ra nào gương, nào son để tô lấy tô để. Rồi còn lôi sổ, bút của dì ra vẽ vời. Khi tôi phát hiện ra thì thỏi son của vợ đã bị gãy và túi xách thì lung tung.
Tôi liền nhắc cháu và cùng cháu thu dọn đồ vào hết túi xách trả vợ. Xin nói thêm chiếc túi xách vợ tôi mang đi làm tôi chưa bao giờ đụng đến cả dù cô ấy thỉnh thoảng thay túi này túi khác. Tôi chỉ khen đẹp hay không đẹp mà chẳng bao giờ tò mò đụng vào những thứ bên trong chiếc túi ấy. Vì tôi nghĩ, phụ nữ công sở đi làm cũng chỉ có quyển sổ nhỏ, cái bút, hộp son phấn, lược và vài đồ cá nhân khác.
Khi cùng cháu nhặt đồ vào túi cho vợ, tôi bất ngờ phát hiện thấy một phiếu siêu âm và thăm khám đã từ rất lâu của vợ. Phiếu siêu âm này kết luận vợ tôi đã mổ cắt u nang buồng trứng cả 2 bên từ trước khi lấy tôi.
Cầm những phiếu siêu âm này mà tôi ngã ngửa người và không tin ở mắt mình nữa. Tôi phải dụi mắt nhìn đi nhìn lại mấy lần thì thấy không nhầm vì tên tuổi của vợ tôi đây. Thì ra bao lâu nay, vợ chồng tôi không có con là do cô ấy đã cắt buồng trứng rồi. Vậy tại sao mỗi lần thăm khám ở bệnh viện, bác sĩ vẫn nói cô ấy bình thường? Tại sao cô ấy lại phải giấu tôi chuyện tày đình này đến ngần ấy năm?
Hiện đã mấy ngày trôi qua và tôi vẫn cố tỏ vẻ như hôm ấy tôi không nhìn thấy phiếu siêu âm trong túi xách này của vợ. Ban đầu em về thấy túi xách lung tung lộn xộn như vậy, em hoảng hốt quát mắng và đánh cháu. Em cũng cứ lân la thăm dò tôi hôm ấy xếp lại đồ cho em có thấy gì đó bất thường không. Tôi nói không thì em như thở phào nhẹ nhõm.
Mấy ngày nay tôi vẫn cố tỏ ra thản nhiên không có chuyện gì như vậy nhưng hàng ngày nhìn người vợ bao năm qua tôi tôn trọng yêu thương giấu giếm bí mật này khiến tôi bỗng thấy khinh bỉ vợ tôi quá. Tôi nên cố chờ đợi vợ một ngày chính miệng nói ra bí mật này với chồng hay là tôi nên vạch mặt người vợ dối lừa chồng trắng trợn ngay tức khắc mà chẳng cần nể nang đây?
Theo Trí thức trẻ