Cưới vợ mới rồi tôi mới nhận ra vợ cũ là một người quá tuyệt vời
Thấp thỏm rình trời mát chiều chồng gấp...3
Sống trong sợ hãi vì trót tình một đêm với đàn ông lạ
Tôi yêu vợ từ thời sinh viên và ra trường được 2 năm, chúng tôi cưới nhau. Sau khi sinh con trai đầu lòng, vợ tôi nghỉ việc ở nhà. Đến khi con cứng cáp, cô ấy không muốn đi làm trở lại. Cứ thế từ đó đến nay, cô ấy ở nhà trông con.
Hàng ngày, tôi chăm chỉ đến cơ quan làm việc để kiếm tiền. Cuối tháng, tôi đều đặn mang lương về cho vợ nuôi con, trang trải chi phí sinh hoạt, một phần nhỏ số tiền tôi giữ lại để chi tiêu. Đến thời điểm này, lương của tôi cũng thuộc hàng khá. Việc gia đình tôi cũng vì thế mà phân hóa rõ ràng. Mọi việc hai bên nội ngoại vợ tôi đều tự lo, tôi ít khi can thiệp. Mọi sự sắp đặt của cô ấy tôi đều đồng ý hết. Tôi tưởng mọi chuyện như thế là xong xuôi, gia đình sẽ yên ấm.
Tôi xuống nước chiều cái tính đỏng đảnh và thích quản lý người khác của vợ.
Nhưng thời gian trôi qua, cô ấy bắt đầu thay đổi. Ban đầu là chuyện tra hỏi chồng đi đâu, làm gì, gặp ai… Tôi nghĩ đó là chuyện bình thường nên trả lời hết. Tính vợ tôi đỏng đảnh, tôi mà không xuống nước chiều chuộng thì kiểu gì vợ chồng cũng to tiếng cãi vã. Sự nhẫn nhịn của tôi cũng vì tình yêu dành cho cô ấy vẫn vẹn nguyên như ngày đầu.
Thế nhưng chính vì vậy mà nhiều khi tôi không hiểu mình có phải là người đàn ông trong mắt vợ không. Cô ấy tự cho mình cái quyền được sai bảo chồng, quản lý và thu giữ hết toàn bộ tiền trong người tôi. Tôi cũng không còn được tự do với bạn bè và những sở thích riêng. Vợ tôi chặt chẽ hơn trong việc quản lý giờ giấc, mối quan hệ của chồng nhưng lại buông lỏng sự quan tâm đến những điều tưởng chừng bình thường.
Buổi sáng tôi đi làm, vợ thường chuẩn bị cho tôi hộp cơm trưa để mang theo. Nhưng bữa trưa tôi ăn chẳng đủ no. Có hôm cơm thì nhiều mà thức ăn ít. Có hôm tôi ăn hết hộp cơm mà vẫn cảm giác chưa có gì vào bụng. Vợ cũng chẳng chú ý đến sở thích của tôi nên thức ăn thường không hợp khẩu vị. Nhiều bữa mở hộp cơm ra mà tôi không buồn động đũa. Thi thoảng thấy tôi ngồi chống đũa nhìn hộp cơm, đồng nghiệp lại trêu tôi là “chán cơm nhà”.
Thế rồi Hằng, một nữ đồng nghiệp của tôi đã để ý và thường khéo léo thuyết phục tôi ăn cơm trưa cùng. Quả thực, bữa trưa của Hằng hấp dẫn, tôi ăn rất ngon miệng. Từ đó, buổi trưa cô ấy thường tự mang thêm một suất cơm nữa dành cho tôi.
Nói thực, vợ chuẩn bị cho hộp cơm mà không ăn, lại ăn nhờ đồng nghiệp là chuyện công sở khá kỳ cục, dễ bị soi mói. Nhưng Hằng rất tế nhị nên tôi cảm thấy thoải mái. Giờ cơm trưa có lẽ là khoảng thời gian tôi thấy vui vẻ, sảng khoái nhất. Chuyện này kéo dài khoảng 1 năm nay rồi. Ngày ngày, vợ tôi vẫn chuẩn bị phần cơm cho tôi, tôi vẫn mang đi làm nhưng đến cơ quan thì nhường cho bác bảo vệ ăn hộ.
Lâu dần, tôi nảy sinh tình cảm với đồng nghiệp.
Lâu dần, mối quan hệ giữa tôi và Hằng đã trở nên thân thiết, liệu đây có phải là ngoại tình không? Để đáp lại thịnh tình của cô ấy, sau giờ trưa tôi lại mời cô ấy đi uống cafe hoặc giúp đỡ khi cô ấy cần. Hằng là một bà mẹ đơn thân. Vì từng gặp trắc trở trong hôn nhân nên cô ấy sống khá kín đáo. Cô ấy thường tâm sự, chia sẻ với tôi nhiều chuyện trong cuộc sống và xin lời khuyên.
Chẳng biết từ lúc nào tôi đã cảm mến cô ấy. Ở bên Hằng, tôi có được cảm giác ấm áp, vui vẻ, điều mà tôi không cảm nhận được trong chính ngôi nhà của mình. Tôi biết cô ấy cũng có tình cảm với tôi. Và cuối cùng điều gì phải đến cũng đến, tôi ngoại tình với Hằng.
Nhưng “cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra”. Tin đồn tôi cặp bồ đến tai vợ tôi. Cô ấy giận dữ, chẳng buồn nghe tôi giải thích đã xách hành lý, ôm con về bên ngoại. Tôi biết việc tôi ngoại tình là sai rồi nhưng phải làm sao để vợ tôi thấu hiểu những tâm tư của chồng?