News

6/recent/ticker-posts

Bi hài đêm tân hôn chồng loay hoay mãi không chịu lên giường với vợ

Đêm tân hôn của tôi chẳng còn lãng mạn như hai đứa nghĩ. Tôi ngồi canh chồng cũng mệt lả người chỉ muốn ngủ. Cuối cùng 3 giờ sáng hai vợ chồng mới ôm nhau ngủ yên thân.

Ngã ngửa với bí mật đằng sau việc người yêu liên tục đòi cưới
Bí mật động trời của gã chồng "một bước lên tiên" với cô hàng xóm
Gái xấu mà còn mất trinh thì chỉ có một từ “vứt”

Giờ nghĩ lại đêm tân hôn tôi vẫn phì cười, vừa giận vừa thương chồng.

Tôi và chồng là người cùng quê nhưng mãi đến khi ra trường mới quen biết nhau. Tôi là giáo viên cấp hai còn chồng tôi là bộ đội nên đi miết rất ít khi về nên thời gian yêu nhau cũng là yêu xa. Những khi anh về phép thì cũng chẳng có cơ hội riêng tư, anh đến nhà tôi chơi hoặc đèo tôi đến nhà người thân bạn bè chơi, thỉnh thoảng thì hai đứa đi mua sắm.


Ở quê khác thành phố, yêu nhau cũng không được tự do thoải mái âu yếm hay không dám dành cho nhau những cử chỉ yêu thương lộ liễu. Hôm nay yêu nhau ngày mai cả xã đã biết nên chúng tôi chưa bao giờ đi quá giới hạn. Yêu xa khiến cả hai nhớ nhung nhau da diết. Anh rất khao khát được gần tôi nhưng lần nào về cũng chẳng có cơ hội.


Yêu nhau được gần hai năm thì chúng tôi quyết định tổ chức đám cưới. Bố mẹ hai bên từ lâu đã xem hai đứa như người trong gia đình. Lễ cưới tổ chức trong niềm hân hoan, chúc phúc của mọi người. Tôi hạnh phúc sánh bước bên anh.

Khi đám cưới kết thúc, tôi lên phòng tắm trước và chuẩn bị cho đêm tân hôn. Yêu nhau bao lâu nhưng vẫn chưa “làm ăn” gì nên cả hai đều tưởng tượng đến một đêm tân hôn đầy lãng mạn trong ánh nến lung linh.

Nhà chồng tôi có 3 tầng và vợ chồng tôi ở tầng 3. Sau khi mặc chiếc váy ngủ quyến rũ xong, tôi ngại ngùng ngồi chờ đợi chồng tắm. Nhưng chồng cứ loay hoay mãi không chịu ra giường với vợ. Tôi sốt ruột quá nhưng nghĩ chắc anh ngại nên lại không dám gọi. Tôi ngồi chờ mãi đến muốn ngủ gật vì cả ngày đám cưới diễn ra đã khiến tôi mệt nhoài.

Dem-tan-hon- blogtamsuvn
– Chồng ơi! Sao lâu thế anh?

– Ừ! Chờ anh chút.

– Em chờ anh 1 tiếng rồi đấy.

– Anh xin lỗi.

Một lúc sau thấy chồng mở cửa vào nhăn nhó đến khổ sở.

– Anh sao thế?

– Anh bị “tào tháo” đuổi.

Tôi phì cười.

– Khổ thân, hay em xuống hỏi mẹ xem có thuốc không nhé.

– Thôi em à, đêm tân hôn mà đi xin thuốc đau bụng thì ngại quá với lại bố mẹ chắc ngủ rồi.

Nói rồi chồng lại chạy vào ôm nhà vệ sinh, tôi cũng ỉu xìu nghĩ bụng: “Thế này thì làm ăn gì nữa, khổ thân chồng tôi”. Anh cứ ôm nhà vệ sinh suốt đến mệt lả rồi lăn ra ngủ. Đêm tân hôn của tôi chẳng còn lãng mạn như hai đứa nghĩ. Tôi ngồi canh chồng cũng mệt lả người chỉ muốn ngủ. Cuối cùng 3 giờ sáng hai vợ chồng mới ôm nhau ngủ yên thân.

Sáng dậy, cả nhà chồng cười tủm tỉm bảo: “Hai đứa hôm qua làm quá sức hay sao mà bơ phờ tóc tai dựng ngược, mắt như gấu trúc thế kia”. Tôi cười ngượng nghịu còn chồng tôi gãi đầu.

Vậy đấy, đêm tân hôn của tôi đã bị ông “tào tháo” phá hủy tất cả. Có ai rơi vào hoàn cảnh như tôi không ạ?