Giận chồng ngoại tình vợ cặp bồ với phi công trẻ và cái kết bất ngờ
Tỉnh cơn say sau khi chiếc khuy áo thứ hai bật mở
Chồng ơi! Bồ rủ anh đi nhà nghỉ này, có đi không để trả lời
Nửa năm nay ai cũng nghĩ tôi vô cùng hạnh phúc bên người chồng cao to, đẹp trai, công việc ổn định và rất hiền lành. Gia đình chồng tôi cũng có điều kiện, bố mẹ chồng đều là cán bộ nhà nước. Chồng tôi lại là con một trong gia đình. Thế nhưng, chẳng ai hiểu được nỗi đau đớn thầm kín mà tôi đang phải chịu đựng.
Anh không phải là mối tình đầu của tôi nhưng lại là người yêu tôi nhất cũng là người tôi rất trân trọng. Lúc còn yêu nhau, anh chăm sóc cho tôi từng bữa ăn, từng giấc ngủ, lo lắng cho tôi từng đôi giày và bộ quần áo. Thực ra, gia đình tôi không phải thiếu thốn để bắt anh lo cho tôi nhưng tôi hiểu đó là tình yêu, sự quan tâm anh dành cho tôi. Chỉ cần tôi hắt hơi, sổ mũi là anh cuống cuồng lo lắng. Chẳng bao giờ anh phải để cho tôi phiền lòng hay giận dỗi vì bất cứ điều gì. Yêu nhau gần hai năm mà chưa bao giờ chúng tôi cãi nhau, giận nhau quá 1 ngày. Tôi đôi lúc còn trẻ con, ngang bướng nhưng anh thì luôn nhường nhịn, chín chắn.
Điều tôi luôn tôn trọng và biết ơn anh nữa đó là yêu nhau lâu nhưng chưa bao giờ anh đòi hỏi tôi về thể xác cả. Lúc hai đứa bên cạnh, gần gũi nhau, anh chỉ ôm hôn, quá đáng lắm thì chỉ chạm vào bên ngoài thôi chứ chẳng bao giờ đòi hỏi thêm. Tôi đã từng yêu nhưng chưa bao giờ vượt quá giới hạn vì muốn giữ đến đêm tân hôn. Thế nhưng, khi xác định yêu và lấy anh, tôi đã từng nghĩ mình cũng sẽ chiều ý anh. Ấy vậy mà chính anh là người tế nhị để giữ gìn cho tôi. Tôi thực sự vui vì điều đó, cảm thấy mình thật may mắn khi yêu được anh.
Thế rồi, ngày cưới của chúng tôi cũng diễn ra trước sự chứng kiến của biết bao quan khách, bạn bè. Còn tôi, tôi vẫn hồi hộp mong chờ đến đêm tân hôn để tận hưởng những giây phút ngọt ngào, hạnh phúc nhất của đời con gái. Tôi đã chuẩn bị rất nhiều thứ, từ bộ váy ngủ quyến rũ đến nến, hoa và cả mùi hương hấp dẫn. Tôi thẹn thùng, e lệ và hồi hộp đúng như kiểu cô dâu mới về nhà chồng.
Bước từ nhà tắm ra, chồng tôi mặc nguyên trên người bộ quần áo ngủ dày cộm, gương mặt nhìn buồn rười rượi không chút hào hứng, mong chờ gì. Tôi chưa kịp hỏi gì thì chồng tôi đã ôm lấy tôi rồi thủ thỉ: “Hôm nay tổ chức cả ngày mệt quá, để ngày mai vợ nhé, giờ mình ngủ thôi.” Tôi hụt hẫng và rơi tụt xuống hố sâu nhưng cũng đành chấp nhận và đi ngủ.
Ngày hôm sau, tôi đề nghị đưa chồng đi kiểm tra lại và tìm cách điều trị thì anh nhất quyết không muốn đi. Anh nói đó là điều tự nhiên nên chẳng thể làm gì khác được. Anh chỉ mong tôi hiểu cho anh rồi dần dần anh sẽ tìm cách khắc phục.
Tôi cũng hiểu nỗi khổ của chồng nên cũng không trách móc anh nhiều mà tự tìm gặp bác sĩ để lấy thuốc và xin chế độ dinh dưỡng về cho anh. Tôi cố tình mua và nấu cho anh những món ăn bổ dưỡng, tốt cho sinh lý của anh. Là một người phụ nữ, tôi rất muốn mình cũng được hưởng hạnh phúc như bao người khác.
Đã nửa năm nay mà chồng tôi chẳng thể làm gì được. Anh vẫn rất yêu thương và quan tâm đến vợ. Nhưng điều đó không đủ để thỏa mãn được tôi. Tôi muốn mình là một người đàn bà thực sự chứ không phải là một cô gái mãi còn trinh. Không những thế, bố mẹ anh cũng giục vợ chồng tôi nhanh nhanh có cháu cho ông bà bế. Tôi thật không biết phải trả lời họ ra sao, tôi không thể nói rằng chồng tôi không thể hoàn thành nghĩa vụ của một người chồng được. Tôi khổ sở vô cùng nhưng không biết chia sẻ cùng ai cả.
Giờ đây, tôi vẫn ước mình trở thành một người đàn bà thực sự sau bao nhiêu ngày lấy chồng. Tôi thật không nghĩ rằng chồng mình cao to, khỏe mạnh như vậy mà lại yếu sinh lý. Nói ra thì không ai tin nhưng ôm trong lòng thì tôi vô cùng khổ sở. Tôi phải chịu cảnh hai vợ chồng ôm nhau ngủ chay như thế này đến bao giờ nữa.