News

6/recent/ticker-posts

Đau đớn mất vợ, mất con chỉ vì chiếc camera gắn ở góc nhà

Vậy là đã rõ mười mươi việc vợ tôi ngoại tình. Buổi tối hôm đó tôi cho người giúp việc nghỉ vài ngày và quyết làm rõ trắng đen với vợ. Lúc đầu vợ tôi khăng khăng chối tội, còn nói tôi bịa đặt. Sau đó tôi chỉ lên chiếc camera được lắp trên góc trần nhà và đưa chiếc điện thoại cho vợ xem.

Vô tình gõ cửa nhầm phòng lại bắt gặp vợ đang hú hí với nhân tình
Hoảng hồn khi tận mắt chứng kiến “trò chơi” của chồng trong nhà bếp
Dở khóc dở cười đêm tân hôn chồng “giao ban” trong vòng 1 nốt nhạc
Tôi kết hôn được hơn 3 năm, cuộc hôn nhân mặc dù không có tình yêu chỉ là do cha mẹ hai bên sắp đặt nhưng kể từ ngày sống chung với nhau trên danh nghĩa vợ chồng cả tôi và vợ đều chấp nhận sẽ chung sống êm ấm, cố gắng vun đắp tình cảm. Người ta nói “lia thia quen chậu, vợ chồng quen hơi. Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”, nên vợ chồng tôi nghĩ chỉ cần sống với nhau có tình, có nghĩa thì dần dần cũng nảy sinh tình yêu.
Sau này khi vợ tôi mang thai, rồi sinh ra một đứa con trai kháu khỉnh tình cảm vợ chồng tôi càng thắm đượm. Tôi luôn dồn tâm trí, tình cảm cho gia đình, những mong bao cố gắng, vất vả của bản thân sẽ giúp gia đình hạnh phúc hơn, tình cảm vợ chồng ngày càng sâu đậm hơn. Vậy mà tất cả chỉ là trò lừa dối, bao lâu nay vợ tôi vẫn luôn lừa dối tôi. Thậm chí đứa con trai vô tội mà tôi yêu hơn chính bản thân mình cũng không phải là con trai tôi.
Suốt 3 năm dài đằng đẵng vợ tôi khéo che đậy mối quan hệ ngoài luồng với một người đàn ông khác. Có lẽ nếu không nhờ có chiếc camera tôi cài đặt vào điện thoại để kiểm soát người giúp việc thì cả đời này vợ tôi vẫn tiếp tục nhẫn tâm lừa dối tôi.

Vậy là đã rõ mười mươi việc vợ tôi ngoại tình. (Ảnh minh họa).

Chuyện bắt đầu từ việc tôi đọc trên báo chí thấy có nhiều trường hợp bảo mẫu, ô sin hành hạ trẻ nhỏ nên lo sợ ô sin trong nhà không chăm sóc tốt cho bé Tũn (tên thường gọi ở nhà của con trai tôi), nên tôi đã lén cài đặt thiết bị camera vào điện thoại để dễ kiểm soát. Vì muốn vợ được thảnh thơi, và có thể đi làm sau khi sinh nên tôi mới quyết định thuê người giúp việc. Chứ nếu như trước đây thì vợ chồng tôi không có ý định thuê ai cả.
Những ngày đầu tôi thường xuyên kiểm tra camera qua điện thoại nhưng không thấy có dấu hiệu gì bắt thường nên bẵng một thời gian sau tôi lơ đãng không còn check xem nữa. Không ngờ vào một ngày cơ quan tôi mất điện, cả cơ quan ai nấy đều rảnh rỗi rủ nhau đi cà phê. Nhưng vì cảm thấy hơi mệt nên tôi không đi, cố thủ ở lại cơ quan nghỉ ngơi. Đang mơ màng được một lúc trên ghế thì tỉnh, rồi chẳng hiểu sao tôi lại mò vào thiết bị camera. Trời đất như sụp đổ ngay trước mặt tôi, hình ảnh vợ tôi dắt trai lạ về nhà, họ ôm hôn nhau, quấn chặt lấy nhau… cho đến khi cả hai dắt nhau vào phòng ngủ của vợ chồng tôi thì camera mới tắt bởi tôi không đặt camera trong phòng ngủ.
Nhưng cho dù không có camera thì ai ở trong trường hợp của tôi cũng có thể dễ dàng biết được điều gì sẽ xảy ra tiếp theo. Tôi đau đớn, tủi nhục vì bị vợ cắm sừng nên dù đôi bàn tay đang run nhưng tôi vẫn cố lướt điện thoại để xem lại hình ảnh camera những ngày trước. Thật đau đớn vì đây không phải là lần đầu vợ tôi dắt trai về nhà ân ái, camera ghi lại hàng loạt hình ảnh họ ôm hôn nhau thắm thiết. Những lúc như vậy không hề thấy bóng dáng cô giúp việc đâu. Tôi đoán chắc trước khi ó ý định đưa nhân tình về nhà vợ tôi đã sai cô giúp việc đi ra ngoài. Vợ tôi đã nghĩ rất chu toàn nhưng điều cô ấy không thể ngờ đến là những chiếc camera tôi lắp đặt ở nhà.
Ngay lúc đó tôi như người điên phóng xe về nhà, nhưng khi vừa về đến nhà thì mọi sự đã qua. Người đàn ông kia đã nhanh chóng rời khỏi nhà tôi, cả vợ tôi cũng không thấy đâu, chỉ còn cô giúp việc và con trai tôi. Sau đó tôi gặng hỏi cô giúp việc về mọi việc xảy ra những ngày qua. Cô giúp việc kể lại rất nhanh “Ngày nào tôi cũng thấy cô Liên về qua nhà lúc giữa trưa, xong rồi cô lại sai tôi bế bé Tũn sang nhà hàng xóm. Cô Liên nói cô ấy mệt cần nghỉ ngơi, sợ bé Tũn thấy mẹ quấy khóc làm phiền. Cô dặn khi nào cô gọi thì mới được bế bé về…”.
Vậy là đã rõ mười mươi việc vợ tôi ngoại tình. Buổi tối hôm đó tôi cho người giúp việc nghỉ vài ngày và quyết làm rõ trắng đen với vợ. Lúc đầu vợ tôi khăng khăng chối tội, còn nói tôi bịa đặt. Sau đó tôi chỉ lên chiếc camera được lắp trên góc trần nhà và đưa chiếc điện thoại cho vợ xem. Vợ tôi đứng yên bất động không hề phản ứng hay chối cãi nữa. Thậm chí khóc lóc hay van nài tôi tha thứ cũng không có. Cô ấy vẫn thừa nhận người đàn ông kia là người yêu cũ của cô, vì cha mẹ cấm cản nên họ mới chia tay. Kể từ sau khi lấy tôi cô ấy vẫn qua lại với người đàn ông này.
Sau khi tôi nói sẽ ly hôn vợ tôi không hề nao núng hay tỏ ra ăn năn hối hận. Vợ tôi nói đồng ý ly hôn, còn tài sản thì tùy tòa án phân xử, hoặc tôi cho cô ấy cái gì thì cô ấy nhận cái đó còn lại cô ấy không đòi hỏi bất cứ thứ gì của tôi. Nhưng riêng đứa con cô ấy nhất quyết đòi nuôi. Mặc cho tôi phản đối cô ấy vẫn một mực nói cont rai ở với mẹ sẽ tốt hơn, sẽ được quan tâm chăm sóc hơn… cho đến khi cuộc cãi vã trở nên đỉnh điểm nhất thì cô ấy tuyên bố rằng “Đó là con trai tôi, on của tôi với người đàn ông kia… chứ không phải của anh. Vì thế anh không có quyền nuôi con. Nếu anh không tin có thể mang con đi xét nghiệm…”.
Tôi như chết đắng vì lời nói của vợ. Tôi hi vọng đó chỉ là lời nói trong lúc tức giận. Bé Tũn chắc chắn là con trai tôi, tôi đã vất vả nuôi nấng con, đã dành hết tình cảm, tình yêu thương của người cha cho nó. Giờ đây làm sao tôi có thể chấp nhận từ bỏ con trai. Tôi không thể mất vợ mất luôn cả con. Cuộc sống của tôi trở nên bế tắc quá. Tôi nên làm gì lúc này, ngày mai vợ chồng tôi sẽ đưa bé Tũn đi xét nghiệm AND, nếu sự thật đúng như vợ tôi nói thì tôi chỉ còn lại đôi bàn tay trắng, không vợ không con.
HOÀNG THI