News

6/recent/ticker-posts

Chồng quyết chọn tình nhân và đưa trả tôi về nhà ngoại

Tôi cay đắng ngậm ngùi ôm con về nhà mẹ đẻ để nhường nhà cho chồng và ả tình nhân trơ trẽn ấy. Danh chính ngôn thuận là vợ nhưng đến khi chồng ngoại tình, dắt gái về nhà tôi lại không thể lên tiếng.

Khổ vì nhà có cô giúp việc trẻ đẹp
Vợ anh sồ sề xấu xí lắm, chẳng được thon thả quyến rũ như em đâu
Sắp lấy vợ, tôi tranh thủ chiếm đời con gái của đồng nghiệp
Chẳng phải tôi nhu nhược hay kém cỏi gì mà để chồng và tình nhân “đè đầu cưỡi cổ”, nhưng tất cả chỉ vì cuộc hôn nhân này không có tình yêu mà tôi không có quyền “lên tiếng”.
Tôi kết hôn năm 26 tuổi, khi đó tôi với chồng tôi đến với nhau là do sự ép uổng của cha mẹ hai bên. Đáng ra ngay từ đầu chúng tôi nên phản đối cuộc hôn nhân này, nhưng vì khi đó bố mẹ tôi muốn “tống khứ” tôi đi cùng với cái thai trong bụng không có người nhận. Bố mẹ tôi sợ xấu hổ, mang tiếng “có đứa con gái không chồng mà chửa”. Còn gia đình chồng tôi cũng muốn ép con trai mình lấy con gái nhà giàu để mượn thế “phất lên”.
Nói chung cuộc hôn nhân này diễn ra đã có sự sắp đặt trước của cha mẹ hai bên gia đình. Hai chúng tôi chỉ như những con rối, bù nhìn mặc cho gia đình sai khiến. Kể từ khi lấy nhau cả tôi và chồng tôi đã biết hôn nhân không có tình yêu thì chẳng thể hạnh phúc, chẳng thể vun đắp, xây dựng tương lai như bao cặp vợ chồng trẻ vẫn mơ ước. Nhưng cũng chưa bao giờ tôi tưởng tượng được cuộc sống sau hôn nhân của mình lại đi đến bước đường khốn cùng này.
Vì cái thai trong bụng là của tôi và gã “sở khanh” tôi đã từng yêu nên trong suốt thời gian mang thai một mình tôi phải tự xoay xở, chồng tôi làm ngơ coi như đứa trẻ không hề tồn tại. Tôi ngậm đắng nuốt cay sinh đứa trẻ ra đời vì nghĩ trẻ con không có tội, mình làm mình tự chịu không thể vì ích kỷ của bản thân mà làm những điều tội lỗi được.

Sau khi sinh con được 3 tháng mọi việc trong nhà tôi phải tự lo toan, bố mẹ chồng vốn cũng chẳng yêu thương gì tôi, họ lấy tôi về làm dâu âu cũng chỉ vì “gia tài” bên nhà gái. (Ảnh minh họa).

Sau khi sinh con được 3 tháng mọi việc trong nhà tôi phải tự lo toan, bố mẹ chồng vốn cũng chẳng yêu thương gì tôi, họ lấy tôi về làm dâu âu cũng chỉ vì “gia tài” bên nhà gái. Người ta nói “khac máu tanh lòng” có sai bao giờ. Chỉ có sinh con ra mới biết yêu thương, quý trọng con mình thôi. Những đêm khóc ròng nước mắt, tôi chỉ biết gọi điện về cho mẹ, mẹ tôi vỗ về an ủi riết rồi cũng chán. Bà nói “Đã trót dại một lần thì an phận làm dâu con nhà người ta, đừng để bố mẹ phải muối mặt với dân làng. Con gái lấy chồng như bát nước đổ đi. Sướng khổ ráng mà chịu”.
Kể từ đó tôi dù có khó khăn, tủi hờn thế nào tôi cũng nhắm mắt chịu đựng một mình không dám hé răng than hờn với ai. Sau khi con trai tôi được hơn 1 tuổi thì chồng tôi bắt đầu công khai những mối quan hệ mập mờ với phụ nữ bên ngoài. Việc anh có tình nhân bên ngoài tôi đã biết mười mươi, nhưng vì anh chỉ qua lại với họ bên ngoài nên tôi đành giả câm giả điếc, coi như không hề hay biết. Nào ngờ được đà anh lấn tới công khai đưa tình nhân về nhà.
Tận mắt chứng kiến chồng thân mật với người phụ nữ khác nhưng không thể lên tiếng, không thể thốt ra những lời bực tức hay xông vào mà giằng xé đôi tình nhân ấy, tôi chỉ biết ôm con đóng chặt cửa phòng khóc.
Đã nhường nhịn đến mức ấy, cũng chỉ mong được sống yên phận là gái đã có chồng, dù chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa nhưng cuối cùng chồng tôi cũng nghe theo lời xúi giục của ả tình nhân kia mà đưa trả tôi về nhà mẹ đẻ. Mặc cho tôi hết lời với anh rằng tôi chảng cần gì ở anh, chỉ cần sống với nhau trên danh nghĩa cũng được. Bố mẹ tôi là người trọng sĩ diện, ông bà không đời nào chấp nhận đứa con bị chồng bỏ.
Nhưng anh nhất quyết không nghe, anh đay nghiến tôi bằng những lời cay độc “Mày chơi bời chán chê, người ta ăn ốc còn tao phải đổ vỏ. Chỉ có ly hôn tao mới lấy được vợ khác. Mày mang con về nhà mẹ đẻ mà sống. Đừng để tao phải nặng lời hơn nữa. Bao năm qua tao ra đường, đến công ty cũng không dám ngẩng mặt nhìn người khác. Ai cũng khinh tao, nói tao cậy bóng nhà vợ, ôm vỏ đổ ốc của người ta ăn. Đời tao đủ nhục nhã rồi…”.
Hiện tại hai mẹ con tôi đang ở nhà mẹ đẻ. Nhưng ông bà nhất quyết không chấp nhận chuyện tôi ly hôn. Chồng tôi thì nhất mực đòi ly hôn và lấy vợ mới. Tôi không biết mình nên làm gì lúc này, con trai tôi còn quá nhỏ. Mong mọi người có thể cho tôi một lời khuyên.
MỸ HOÀNG