Nhiều lần bị cấm vận lâu quá, hai vợ chồng lén rủ nhau đi nhà nghỉ để ngủ. Về đến nhà chồng mếu máo nhìn vợ chẳng dám bước qua hàng rào ngăn cách vì đã bị mẹ chồng cắm chốt.
Tôi là một phụ nữ hiện đại, cũng được xem là xinh đẹp và quyến rũ, bên cạnh tôi không thiếu người đưa lời ong bướm, săn đón nhưng mà tôi lại yêu anh – chồng của tôi bây giờ. Dù anh cũng không quá nổi bật nhưng tôi yêu sự hài hước, nụ cười vui vẻ đó.
Yêu nhau được gần 1 năm, chồng tôi đưa tôi về ra mắt. Khỏi phải nói mẹ chồng đã soi xét tôi như thế nào. Nhà anh mỗi anh là con trai nên mẹ cưng lắm, cái gì cũng con trai là nhất. Nên để được làm dâu của bà thì tôi đã phải trải qua rất nhiều cửa ải. Lúc đó tôi thầm nghĩ: “Sau này mà về làm dâu chắc cũng mệt với bà mẹ chồng này đây”.
Cuối cùng thì cũng lấy được lòng bố mẹ chồng và bước về làm dâu. Bi hài cười ra nước mắt cũng bắt đầu từ đây. Mẹ chồng cứ sợ con trai thương vợ hơn, quên mất mình nên lúc nào cũng kêu mệt, kêu ốm đòi con trai bóp vai này nọ. Có hôm mẹ chồng lại giả vờ nhức chân mỏi gối, tôi được cái nhanh nhảu chạy lon ton lên nhà rồi nói:
- Mẹ để con bóp vai, bóp chân cho.
Trái lại với sự hí hửng của mình là sự cay cú của bà vì bà muốn người đó là chồng tôi chứ tôi thì bà không khiến. Tôi nghĩ bụng: “Lần sau không thèm quan tâm nữa, mặc kệ mẹ bày trò”.
Lấy nhau về là vợ chồng son mới cưới nên chồng đòi “chuyện ấy” suốt. Nhiều hôm tôi để ý nghe tiếng bước chân ngoài cửa cứ tưởng trộm nào ngờ lúc hé cửa thì thấy mẹ chồng đang nghe lén. Thấy mình bà tỏ vẻ tỉnh bơ nói rằng lên mượn cái…. lọ dầu.
Mình vừa cay cú chuyện bị rình trộm vừa bật cười về cái cớ của mẹ chồng. Rõ ràng dầu xoa bóp thì người già hay có, con dâu còn trẻ có mấy khi dùng mấy loại đó đâu. Sau này mình mới hiểu bà xót con trai, sợ con trai lao lực nhưng không biết can thiệp kiểu gì.
Có hôm mẹ chồng bóng gió với mình: “Vợ chồng mới cưới cái gì cũng chừng mực thôi. Thằng Kiên nó còn đi làm tiếp khách nữa, nó vốn không được khỏe mạnh như nhiều thằng khác đâu”.
Câu nói của mẹ chồng khiến tôi vừa xấu hổ vừa ngán ngẩm, ai đời mẹ chồng đi can thiệp cả mấy chuyện ấy. Tối đó chồng đòi tôi bảo:
- Mẹ nói làm ít thôi.
- Mẹ anh á, sao mẹ lại nói cả mấy chuyện này.
- Thế không phải mẹ anh chẳng lẽ là mẹ em nói? Bà sợ con trai bị vợ vắt kiệt sức, nên xót.
- Ôi dời, mẹ nói em cứ chịu khó im lặng lắng nghe còn làm hay không là chuyện của anh.
Câu nói của chồng khiến tôi phì cười, thế là hai vợ chồng lại lao vào nhau. Khi tôi có bầu bà cũng cấm vận, sinh con xong cũng bị cấm vận mất 3 tháng. Nhiều hôm chồng lẻn vào bị mẹ chồng bắt được đuổi về phòng. Hai vợ chồng đành nằm ngậm ngùi nhắn tin cho nhau. Có hôm chồng bí bách quá còn rủ vợ đi nhà nghỉ.
Hai vợ chồng vào đó ôm nhau ngủ thoải mái, thậm chí nghĩ đến việc bị mẹ cấm vận cả hai đều thấy ấm ức lẫn buồn cười. Chắc trên đời này mẹ chồng tôi có một không hai, đi cấm vận cả chuyện ấy với con trai và con dâu.
Theo Một Thế Giới