Có thể nói từ lúc yêu đến trước khi sinh con, tôi đã có một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Chồng tôi từng là một người yêu lãng mạn và một người chồng yêu chiều vợ. Thế nhưng, mọi chuyện đã thay đổi khi tôi hạ sinh con gái đầu lòng và mẹ chồng bước vào cuộc sống của chúng tôi. Ban đầu, tôi đã rất biết ơn khi thấy sự xuất hiện của bà. Khi đó, tôi đã thầm nghĩ bà sẽ giúp tôi chăm cháu và dạy tôi biết cách vun vén gia đình. Nhưng những gì mà bà đã làm khiến tôi chán nản đến mức chỉ muốn một mất một còn với bà.
Trước đây, chồng tôi quan tâm đến vợ nhiều như thế nào thì giờ đây anh ấy tỏ ra vô trách nhiệm với con bấy nhiêu. Nguyên nhân chỉ có thể là do mẹ chồng tôi quá nuông chiều anh ấy. Ngày xưa, anh ấy không bao giờ đi nhậu mà không xin phép tôi, và luôn về nhà trườc 10 giờ tối. Giờ đây, người đàn ông đã có con lại nhậu thâu đêm suốt sáng. Anh ấy cũng chẳng thèm báo cho tôi một tiếng khi không về nhà, mặc cho tôi gọi điện đến cháy cả máy. Khi tôi phàn nàn và yêu cầu chồng nên sống có trách nhiệm vì đã là bố thì anh ấy không những không nhận lỗi mà còn tỏ thái độ bực tức. Lúc đó, mẹ chồng không những không giúp tôi giải quyết vấn đề mà bà còn đổ dầu vào lửa. Bà cho rằng là đàn ông thì đi đâu, làm gì chẳng cần phải xin phép vợ. Chẳng biết bà đã rù rì với chồng tôi thế nào mà mỗi lần tôi càu nhàu chuyện anh đi nhậu là anh ấy lại đòi li dị vì không thể sống mà bị vợ xỏ mũi.
Bà không mặn mà gì với chuyện trông cháu, bởi bà mê cháu trai, trong khi con tôi lại là con gái. Cứ mỗi lần bồng cháu bà lại lẩm bẩm câu “nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô”. Có lần tôi đi làm về sớm, thấy bà để cháu khóc đến khản cả giọng mà chẳng thèm dỗ cháu. Bà không thương cháu đã dành, bà còn “dạy” luôn cả chồng tôi không biết thương con ruột của mình. Chồng tôi đang chơi với con thì bà bảo: “Dành thời gian mà làm việc, con gái là con người ta. Chăm sóc nó tốt thì cũng chẳng được lợi lộc gì”.
Dưới sự ảnh hưởng của mẹ chồng, một tuần có bảy ngày thì anh ấy đi nhậu đến tám bữa. Có ngày anh ấy còn chẳng thèm về nhà chứ đừng nói gì đến thời gian chăm sóc cho con thơ. Nếu tôi dám phản ứng về thói xấu này của chồng thì bà sẽ giáo huấn ngay cho tôi luôn một tràng: “Chuyện đàn ông đi nhậu là lẽ thường tình. Phận làm đàn bà thì phải biết cam chịu. Không được làm phiền đến đàn ông. Thằng S. có phải ham nhậu gì đâu, bây giờ không nhậu thì làm sao mà làm việc được. Phải để nó bước ra ngoài xã hội để giao lưu với anh em”. Tôi rất ức chế khi nghe những lời giáo huấn để trở thành người vợ hoàn hảo của bà. Chính nhờ vào những lời giáo huấn đó, chồng tôi công khai đi nhậu và ngày càng gia trưởng.
Không chỉ mâu thuẫn với mẹ chồng về quan điểm sống mà tôi còn không thể chịu được lối sinh hoạt của bà. Tôi là người kỹ tính, nhưng bà lại xuề xòa đến mức không chấp nhận được. Không ít lần tôi tá hỏa khi mở cửa tủ lạnh, vì bà để thịt sống cùng ngăn với đồ ăn đã nấu chín. Tiết kiệm là tốt, nhưng kiểu tiết kiệm của bà khiến tôi phát điên. Đồ ăn dư bà cứ tích trữ đến mức bị lên mốc mà bà vẫn không chịu bỏ. Kể từ ngày bà lên sống cùng, tôi chẳng dám mở tủ lạnh vì chắc chắn sẽ buồn nôn nếu nhìn vào mớ hổ lốn bên trong. Có lần chịu không nổi, tôi bạo gan dọn dẹp và bỏ hết đồ ăn thừa thì bà tuyệt thực 2 ngày trời và khóc lóc cho rằng tôi khinh bà nhà quê.
Hiện tại, tôi không biết phải làm sao để đối phó với mẹ chồng. Tôi chỉ muốn bà trở về quê để cuộc sống của tôi trở lại như xưa – Ảnh minh họa: Shutterstock
Thời gian gần đây, bà thường xuyên liên lạc với người yêu cũ của chồng tôi. Cô ấy còn thản nhiên ghé nhà tôi với tư cách là con gái nuôi của bà, mà những lúc cô ấy ghé chơi, chồng tôi luôn có mặt ở nhà. Tôi thật sự trầm cảm khi phát hiện ra, mẹ chồng và chồng lén tôi bán miếng đất ở quê để hùn vốn với người yêu cũ của chồng mở nhà hàng nhỏ. Tôi chẳng biết miếng đất đó bán được bao nhiêu, vốn để mở nhà hàng tốn hết bao nhiêu tiền và cô người yêu cũ có thật sự bỏ tiền ra hay không. Mẹ chồng tôi ngăn cấm tôi đến nhà hàng vì nói tuổi tôi không hợp, nếu tôi xuất hiện sẽ làm nhà hàng làm ăn thua lỗ. Chồng tôi thì ậm ừ chẳng tiết lộ thông tin gì về miến đất và số tiền để mở nhà hàng dù tôi khóc lóc hết nước mắt. Tôi chẳng biết chồng tôi vì sao lại đối xử với tôi như vậy. Hiện tại, tôi không biết phải làm sao để đối phó với mẹ chồng. Tôi chỉ muốn bà trở về quê để cuộc sống của tôi trở lại như xưa.