Anh mang bao vào đi, không cưới nhưng cũng đừng có khốn nạn với người ta
Em có bầu với chồng chị rồi, chị sẽ nuôi nó chứ?
Thất nghiệp, tôi nhu nhược để vợ “lả lơi” với sếp kiếm thêm
Tôi và anh ấy yêu nhau đã 2 năm. Thật khó tin nhưng tôi chính là mối tình đầu của anh ấy, ở tuổi 26, anh dường như không biết tí gì về tình cảm, có lẽ vì anh thuộc diện “mọt sách” lâu năm nên cũng chẳng để ý gì đến phụ nữ. Nhưng cũng là đến tuổi phải có những mối quan hệ mới, nên anh được gia đình giới thiệu cho tôi, vì bố mẹ đôi bên là bạn bè đã từ lâu nên qua lại cũng dễ dàng.
Anh đi du học 4 năm rồi trở về và quyết định…lấy vợ, trong khi tôi cũng bị giục lấy chồng, nên cả hai đến với nhau. Ban đầu cảm xúc không quá nhiều, nhưng tôi rất quý anh vì tính anh hiền lành lại rất chiều chuộng, tôi thích thứ gì thì anh cho tôi thứ đó. Dù anh không phải là người tinh tế, nhưng theo tôi mẫu đàn ông như anh thuộc diện…an toàn, vì bây giờ người thành đạt thường có xu hướng ngoại tình cao. Tính tôi thì lại cẩn thận.
Cứ tưởng chúng tôi phải cưới luôn, nhưng dai dẳng đã 2 năm trôi qua. Lúc thì anh quá bận, lúc thì tôi quá bận nên cứ viện cứ với đôi bên gia đình là cần thời gian tìm hiểu nhau. Trong suốt 2 năm đấy chúng tôi không hề có những cử chỉ đi quá xa. Không hiểu có phải vì anh nghĩ tôi quá ngoan hay vì anh “bất lực” nên tôi cũng lo lắng. Tôi đã hỏi kĩ bạn bè mình để xem nên làm gì thì mọi người đều bảo tôi nên “thử” anh ấy xem thế nào. Nên tôi cũng tính đến chuyện đó bằng những lần “mời mọc” bằng những bộ cánh sexy, khi thì xẻ lưng, khi thì hở chút ngực nhưng trái với thái độ thường thấy ở người đàn ông khác thì anh chỉ bảo là mặc kín kín một tí cho…đỡ lạnh (???). Tôi thật sự không hiểu điều gì đang xảy ra nữa. Tôi sợ cưới nhau về với phải một ông chồng yếu sinh lý thì thà sống độc thân còn hơn.
Tôi định bụng sẽ thử lần cuối, nếu sự không thành thì tôi sẽ huỷ hôn ước. Đó là một ngày trời mưa, chúng tôi đang đi chơi thì phải tìm chỗ trú, tôi “gạ gẫm” anh bằng cách “kiếm chỗ nào em thay đồ, quần áo ướt hết rồi”. Anh đồng ý và chúng tôi kéo nhau đến một khách sạn gần đó. Trong lúc anh đang nằm xem tivi, tôi vào trong phòng vệ sinh và xịt thêm chút nước hoa trên cửa rồi bước ra ngoài với chiếc khăn tắm và ôm hôn anh. Đúng lúc đấy thì anh cau mặt nhìn tôi và nói rằng anh không chấp nhận được việc quan hệ trước hôn nhân, không ngờ tôi là người phụ nữ như thế này, “Xin em hãy tự trọng mà mặc áo vào”. Tôi vừa thấy xấu hổ vừa thấy tức giận vô cùng, không biết phải trốn đi đâu nữa. Định thay quần áo rồi đi về luôn, nhưng chính anh lại bỏ đi trước. Đó cũng là ngày cuối cùng chúng tôi gặp nhau.
Phải chăng tôi đã sai?
Theo Khỏe & Đẹp