News

6/recent/ticker-posts

Vết lạ ở quần lót tố cáo bí mật chôn giấu từ lâu của chồng tôi

Điều khiến tôi thắc mắc là nó lại tạo thành vết ố trắng nổi rõ trên chiếc quần lót tối màu. Nếu là nước bình thường hay nước tiểu của anh lúc đi vệ sinh rớt ra thì chắc chắn là không để lại vết ấy.

Tôi làm “chuyện ấy” với người khác để mất đi sự trong trắng
Chết trân với tiếng rên rỉ của chồng phát ra từ nhà tắm
Choáng váng với lý do vợ “giao ban” với sếp ngay trong phòng tắm

Tôi và chồng quen biết nhau do mai mối. Năm nay anh ấy đã 35 tuổi hơn tôi đúng 1 giáp. Sở dĩ anh lấy vợ muộn cũng là do quá ham mê với công việc. Nếu bố mẹ không giục có lẽ anh đã quên mất việc mình phải lấy vợ để duy trì nòi giống cho gia đình.

Chúng tôi quen nhau từ năm ngoái, năm nay tôi ra trường là tổ chức đám cưới luôn. Dự định cưới nhau xong bố mẹ anh sẽ xin cho tôi về làm ở cơ quan bố anh, sang năm là ông nghỉ hưu rồi. Thế nên ông bà rất mong anh lấy vợ để có cháu bế bồng.

Ngày quen và yêu nhau thời gian chúng tôi gần gũi bên nhau không nhiều vì khi đó tôi đang học năm cuối phải tập trung nhiều cho việc học, anh lại là người đàn ông của công việc. Thời gian bên nhau đã ít vậy nên việc quan hệ trước hôn nhân là hoàn toàn không có. Nhiều lần hai đứa ở bên nhau, cơ hội rất tốt để anh tiến thêm nhưng tôi thấy anh vẫn không có chút động tĩnh gì. Tôi đã từng nghĩ chắc là anh muốn giữ gìn cho mình chứ anh chừng ấy tuổi, lại có thời gian dài sống ở nước ngoài nên chắc chắn anh sẽ không phải là một con “gà”.

Nhiều lần hai đứa ở bên nhau, cơ hội rất tốt để anh tiến thêm nhưng tôi thấy anh vẫn không có chút động tĩnh gì. (Ảnh minh họa)

Thấy anh như vậy tôi lại càng thêm yêu và trân trọng anh hơn. Dù không thường xuyên gặp gỡ và đi chơi nhiều như những cặp đôi khác nhưng mỗi lần ở bên nhau tôi cũng cảm nhận rõ được sự quan tâm và tình yêu anh dành cho tôi. Tôi đã mong sớm có thể cùng anh nên duyên vợ chồng.

Đúng như kế hoạch của gia đình hai bên, khi tôi tốt nghiệp được 1 tuần thì đám cưới của chúng tôi diễn ra. Vậy nhưng ngày cưới diễn ra tôi vui mừng bao nhiêu thì những ngày sau đó tôi phải đối diện với sự thật khủng khiếp về chồng bấy nhiêu.

Đêm tân tôi đi tắm rửa trước rồi lại xuống dưới nhà để chơi với đứa cháu con anh trai chồng vì ngày mai là gia đình anh lại bay vào Nam. Chồng tôi thì lên nhà tắm rửa. Tôi ở dưới chơi với cháu đã gần 1 tiếng mà vẫn chưa thấy chồng gọi lên, các cháu thì đã buồn ngủ nên tôi cũng chào mọi người để lên phòng mình. Bước qua nhà tắm vẫn thấy điện sáng tôi đã gọi chồng:

- Anh vẫn chưa tắm xong cơ à?

- Không, chẳng biết ăn phải cái gì anh đau bụng phải ngồi nhà vệ sinh nãy giờ.

Sau tiếng gọi của tôi anh cũng xả nước bồn cầu rồi đi ra. Vào đến giường anh vẫn cứ ôm bụng, tôi hỏi anh đau lắm không có cần phải uống thuốc không thì anh bảo là không đau dữ dội nhưng cứ tấm tức, khó chịu. Nhìn chồng nhăn nhó mặt mày như vậy nên tôi cũng chẳng dám đòi hỏi chuyện ấy nữa. Anh cũng rối rít xin lỗi tôi vì sự cố ngoài ý muốn này.

Chồng không muốn uống thuốc nên tôi đã lấy dầu gió xoa cho anh, trong lúc xoa bụng cho chồng tôi chợt nhìn thấy vết ướt đã hơi khô đúng chỗ ấy trên chiếc quần lót của anh. Điều khiến tôi thắc mắc là nó lại tạo thành vết ố trắng nổi rõ trên chiếc quần lót tối màu. Nếu là nước bình thường hay nước tiểu của anh lúc đi vệ sinh rớt ra thì chắc chắn là không để lại vết ấy. Sự kì lạ này cứ khiến tôi thắc mắc suốt đêm tân hôn. Tôi đã sợ chồng tôi mắc bệnh. Tôi định tối hôm sau sẽ hỏi rõ anh chuyện này, nếu vì anh đã từng quan hệ bên ngoài mà bị bệnh thật thì tôi sẽ khuyên anh đi chữa trị, vợ chồng không thể giấu nhau mãi được.

Tối hôm sau anh lại tắm sau tôi, khi tôi đã xuống nhà xem ti vi cùng bố mẹ chồng. Một lúc mẹ mang hoa quả ra bảo tôi gọt rồi lên gọi anh xuống ăn. Tôi nghĩ anh vẫn chưa tắm xong đâu nhưng cứ lên xem thử. Phòng tắm không đóng mà khép hờ, có lẽ anh nghĩ sẽ chẳng ai lên đến phòng vợ chồng tôi nên mới hớ hênh như vậy. Muốn trêu chồng nên tôi không gọi cửa nữa mà từ từ ghé mắt vào để chuẩn bị hù chồng. Nhưng khi tôi vừa mới nhìn vào trong thì cảnh tượng trong ấy đã khiến tôi choáng váng. Chồng tôi đang làm cái việc “tự sướng” ngay trước mặt tôi. Tôi cố gắng bám chặt vào tường nhà tắm rồi bước xa ra mấy bước gọi chồng.

- Anh ơi tắm xong chưa xuống nhà ăn hoa quả

- Ừ. Anh ra đây

Anh lại nhanh chóng mặc quần lót vào và xả nước bồn cầu như đêm hôm trước. Khi anh bước ra, chiếc quần lót lại có vết ướt như hôm qua, có lẽ anh đã chưa kịp lau sạch dấu vết.

Thấy mắt tôi cứ chăm chăm nhìn vào “chỗ ấy” và chiếc quần lót của mình, cộng với cánh cửa nhà tắm không đóng khít chồng tôi giường như đã hiểu được phần nào ý nghĩ đang lởn vởn trong đầu tôi. Anh lôi tôi vào giường.

bi-mat1-blogtamsuvn
Em đã nhìn thấy mọi chuyện rồi phải không? (Ảnh minh họa)

- Em đã nhìn thấy mọi chuyện rồi phải không?

- Phải, sao anh lại làm thế?

- Anh xin lỗi, nhiều năm qua anh đã làm thế rồi.

- Đó là lý do anh không chịu lấy vợ?

- Đúng vậy. Anh đã từng quan hệ với cô bạn gái của anh trước đây nhưng anh thấy nó không được thỏa mãn như thế. Vậy nên anh đã chia tay cô ấy.

- Thế còn em bây giờ thì sao?

- Anh xin lỗi, có lẽ anh không nên cưới em vì sẽ làm em khổ. Nhưng anh yêu em thật lòng. Trước khi cưới anh đã nghĩ sẽ cố gắng quan hệ với em để sinh con nhưng anh lại… vẫn chưa thể làm được điểu đó.
Nghe từng lời anh nói mà tim tôi quặn thắt. Sao ông trời lại nỡ đối xử tàn nhẫn với tôi như vậy. Đến giờ đã 5 ngày trôi qua, vợ chồng tôi vẫn chưa gần gũi với nhau, không biết khi nào tôi mới trở thành “đàn bà” thực sự dù đã lấy chồng.

Nhìn thấy tôi ngày ngày ủ dột chồng cũng buồn lắm, anh đã nói sẽ ly hôn để giải thoát cho tôi. Nhưng liệu đây có phải là giải phát tốt nhất? Tôi mới 23 tuổi thôi, tôi không muốn mang tiếng một đời chồng.

Tôi cũng đã từng bảo anh đi khám nhưng anh ngại, anh bảo anh đã giấu mọi người chuyện này bao năm nay và thực sự không muốn cho gia đình biết. Anh nói như vậy có nghĩa anh vẫn muốn duy trì nó vậy thì tôi sống cùng anh còn có ý nghĩa gì? 5 ngày ở nhà chồng mà giống như 5 năm ở dưới địa ngục vậy, cứ thế này tôi sợ có ngày mình u uất mà trầm cảm nặng mất. Tôi chưa biết phải thoát ra khỏi nỗi đau này thế nào bây giờ. Tôi có nên ly hôn hay tiếp tục thuyết phục chồng đi khám và điều trị? Mọi người cho tôi lời khuyên với.