Ngoại tình chán chê bên ngoài, vợ quay về “yêu cầu” tôi tha thứ
Qua khe cửa, tôi thấy vợ mình đang uốn éo trước mặt 4 gã đàn ông
Tận mắt thấy chồng sắp cưới ôm hôn gái lạ trong quán cafe
Thật thà như chồng tôi mà cũng có lần sa ngã giấu vợ giấu con nuôi tình nhân bên ngoài thì trên đời này đàn ông chung thủy là hiếm lắm. Mặc dù hiện tại gia đình tôi đã êm ấm trở lại sau chuỗi ngày “tan cửa nát nhà” nhưng tôi vẫn muốn chia sẻ với các chị em. Nếu gia đình nào đang rơi vào hoàn cảnh như gia đình tôi trước đây thì cũng nên đọc qua bài tâm sự này để thấy được một điều là không phải lúc nào phát hiện ra vợ hay chồng ngoại tình cũng tìm đến hướng ly hôn.
Tôi năm nay 32 tuổi, chồng kém tôi 2 tuổi, vợ chồng tôi đã có với nhau 2 đứa con một trai, một gái. Chồng tôi làm việc trong một doanh nghiệp thực phẩm nên cũng có khá nhiều thời gian rảnh rỗi chogia đình, đặc biệt anh là người đàn ông khá kỹ tính trong chuyện ăn uống, nhưng bù lại về con cái một tay anh săn sóc.
|
Kể từ ngày lấy chồng đến nay cũng ngót chục năm, nhưng chưa một lần nào tôi phải phàn nàn quá thể về chồng, ngoại trừ đôi lần giận hờn anh vài chuyện vặt vãnh. So với anh thì công việc của tôi khá bận rộn, làm việc trong lĩnh vực báo chí thì có mấy ai rảnh rỗi đâu, công việc lúc nào cũng căng như dây đàn, nhiều khi 1h, 2h đêm vẫn còn thức để hoàn thành nốt công việc. Thế nhưng suốt bao năm qua chưa bao giờ anh tỏ ra khó chịu hay phàn nàn gì. Ngược lại anh luôn quan tâm, chia sẻ và cảm thông cho tôi.
Lấy được người chồng như thế thì tôi còn ao ước gì hơn. Ai cũng nói tôi số bắt được vàng, lấy được chồng trẻ lại tốt tính. Phụ nữ sướng hay khổ cũng nhờ vào tấm chồng mình lựa chọn. May mắn thì lấy được người yêu thương, chiều chuộng mình, không may thì rước họa vào thân lấy phải người “thô tục”.
Từ người thân đến bạn bè ai cũng nói “Lấy được ông chồng như này thì có bảo đi ngoại tình cũng chẳng dám, người đâu mà hiền khô, lúc nào cũng chỉ biết đến vợ con. Tiền lương tháng bao nhiêu nộp vợ hết thì gái nào dám theo…”. Ấy vậy mà có phải cứ đàn ông hiền khô nào cũng chịu “ngồi yên” trong nhà đâu. Rồi cũng có lúc lầm đường lạc lối mà chết mê chết mệt “hoa thơm cỏ lạ ven đường”. Chồng tôi cũng chẳng ngoại lệ.
4 tháng trước tận tay tôi bắt được quả tang chồng ngoại tình, khi đó tôi như người điên lao đên túm cổ cô gái kia, còn chồng tôi thì hốt hoảng mặc đồ lại. Trước mắt tôi là cảnh tượng mà trước nay tôi không bao giờ ngờ tới. Một người chồng hiền khô, thương yêu vợ con hết mực sao có thể làm ra cái chuyện không có đạo lý đó.
Tôi vốn là người hiểu biết chứ không vì ghen tuông mà mất hết lý trí nên trong lúc ấy tôi không hề đánh chửi hay mạt xát gì người phụ nữ kia. Tôi biết chồng ngoại tình thì nên trách chồng, trách mình chứ không thể đổ lỗi lên đầu người khác, đánh đập được gì? Làm trong ngành báo chí nên tôi biết hàng ngày vẫn có bao cuộc đánh ghen xảy ra, kết cục thì người đúng lại thành sai, đánh người ta sứt đầu mẻ trán xong lại phải lo tiền thuốc men, rước họa vào thân chứ có hạnh phúc gì.
Vậy là tôi dễ dàng để người phụ nữ kia ra về. Còn lại trong phòng lúc bấy giờ thì chỉ có tôi và chồng. Anh cuống cuồng xin lỗi, rồi kể rõ đầu đuôi sự tình, rằng anh buồn chán vì công việc của tôi bận rộn suốt ngày, ít quan tâm đến chồng con, gia đình. Thêm vào đó anh nghe lời bạn bè kích bác, xúi dại nên mới dám “ngoại tình” một lần. Đây là lần đầu tiên anh ngoại tình. Thậm chí anh còn nói rõ ràng hơn “Vợ à, anh biết anh sai rồi. Nhưng anh chỉ ngoại tình chứ không có mang tiền cho gái. Tiền lương tháng nào anh cũng đưa hết cho em. Mọi chuyện đều do mấy thằng bạn anh sắp xếp.”.
Nghe chồng nói đến đấy mà bao bực tức trong lòng tôi nay biến thành trò cười. Làm gì có chuyện đã ngoại tình còn lem lẻm “anh ngoại tình chứ có mang tiền cho gái đâu”. Chắc trên đời chẳng thể tìm kiếm được người nào giống anh.
Bình tĩnh nghĩ lại sự việc thì tôi biết cả tôi và anh đều sai. Đàn ông đi ngoại tình có rất nhiều lý do, không thể cứ hễ chồng ngoại tình là phải ly hôn, chửi mắng, lăng mạ. Người ta nói “đánh kẻ chạy đi chứ không ai đánh người chạy lại”, gia đình nào cũng có điều tốt điều xấu. Muốn hạnh phúc phải vun vén, phải biết chấp nhận và tha thứ.
Nếu ngày đó tôi cứ cố chấp không tha thứ cho chồng, cứ cố chấp ghen tuông thì có lẽ gia đình tôi đã không giữ được hạnh phúc như bây giờ. Hiện tại cuộc sống của gia đình tôi rất yên ổn, chồng tôi đã biết sai và quan tâm đến vợ con nhiều hơn trước. Đôi khi con người phải biết bao dung, tha thứ thì mới mong tìm được hạnh phúc.
HOÀI HƯƠNG