News

6/recent/ticker-posts

Vợ đã ngoại tình còn cong cớn chê 'của quý' của chồng nhỏ

Sau khi nhận cái tát đó, tưởng rằng cô ấy sẽ biết điều hơn, đằng này lại càng cong cớn và găng giọng sỉ vả chồng.

Tôi đang bị mắc kẹt giữa thầy giáo và anh vợ của thầy
“Anh ấy đang ngủ cùng với em. Chị về phòng ngủ tiếp đi chị”
Tin anh mà chị trao đi cái “ngàn vàng” của đời người con gái


Tôi năm nay 32 tuổi, vừa kết hôn được 6 tháng. Vợ tôi kém tôi 5 tuổi, là nhân viên Tín dụng của một ngân hàng lớn tại Hà Nội. Nói chung cuộc sống của vợ chồng tôi khá ổn vì cả 2 đều có công việc ổn định. Cứ tưởng cuộc sống cứ thế suôn sẻ trôi đi, cùng nhau vun vén hạnh phúc và đón chờ đứa con đầu lòng. Vậy mà cuộc hôn nhân vừa mới bắt đầu, tôi đã bị vợ chán, vợ chê với lý do hết sức “Củ chuối”.
Về ngoại hình tôi được nhận xét là người đàn ông cao to, khỏe mạnh và rất phong độ. Còn về bản lĩnh đàn ông thì tôi cũng thấy mình không đến nỗi tệ lắm. Vậy mà vì lý do bản lĩnh đó vợ tôi đã bỏ tôi để theo người đàn ông đó. Điều tôi chưa bao giờ nghĩ tới với một người vợ ngoan hiền như cô ấy.

Yêu nhau tới 4 năm rồi mới làm đám cưới, thời gian không phải quá dài nhưng cũng đủ để chúng tôi hiểu về nhau một cách kỹ càng. Biết tính của người yêu nên tôi không khi nào dám đòi hỏi chuyện ấy vì sợ cô ấy giận. Thế nên trong suốt thời gian ấy, tôi luôn có ý thức giữ gìn cho cô ấy mặc dù bản thân phải đấu tranh, cố gắng nhiều.

Đợi mãi rồi cũng đến ngày chúng tôi làm vợ làm chồng. Hồi hộp chờ đợi đêm động phòng, sau khi cả 2 chuẩn bị kỹ càng, chưa kịp làm gì thì vợ đã thốt lên: “Ôi sao bé thế chồng?” Chẳng biết vợ đùa hay thật nhưng cũng đủ làm tôi tụt hứng. Coi như lần đầu tiên ấy của tôi không được trọn vẹn cho dù sau đó chúng tôi cũng có 1 cuộc yêu cho dù không được nồng thắm lắm.

Tuy nhiên, nói một cách khách quan thì đúng là “thằng em” tôi có phần hơi kiêm tốn thật nhưng không đến mức không thể thực hiện được nhiệm vụ cần thiết. Từ ngay lần đầu gần gũi vợ chồng ấy, bị vợ đùa đùa thật thật khiến tôi bị mất tự tin với vợ vô cùng. Vậy là tôi cứ phục vụ vợ cho xong nhiệm vụ chứ thú thật là không còn hứng thú gì nhiều. Tôi biết, cô ấy cũng khó chịu lắm vì có một người chồng như tôi nhưng thú thật, tôi vẫn chưa tìm được cách nào để vượt qua chính mình để lấy lại bản lĩnh đàn ông của mình trước vợ.

Cuộc sống mới cứ thế trôi đi, tình cảm vợ chồng không được thắm thiết như những cặp đôi mới cưới khác mà càng ngày tôi càng thấy có vấn đề. Vì tính chất công việc của vợ nên việc cô ấy thường xuyên về khuya, đi làm ngày nghỉ hay đi công tác là chuyện bình thường. Tất cả là lý do đi gặp khách hàng, đi tiếp khách. Tôi thấy có chút không ổn nhưng đành chịu cứng với lý do vợ đưa ra. “Nghề Tín dụng của em là phải như thế! Anh phải biết thông cảm chứ!”. Thì tôi phải thế chứ biết làm sao?

Rồi một ngày tôi tận mắt phát hiện chuyện mình bị vợ cắm sừng.

Hôm đó là ngày kỷ niệm lần đầu chúng tôi gặp nhau, tôi muốn dành cho vợ 1 sự bất ngờ nên đã chủ động về sớm đến đón vợ về rồi dẫn cô ấy đi ăn hàng và mua sắm.
Định rằng, tới gần giờ về thì gọi điện cho vợ nói đang đợi ở dưới nhưng tôi lại nhận được 1 tin nhắn của vợ báo về muộn vì phải đi gặp khách. Có chút lệch kế hoạch nên tôi cũng hơi buồn. Tẽn tò đi về với kế hoạch bất ngờ không được thực hiện. Vừa lúc đó, tôi thấy vợ mình tình tứ ôm eo 1 người đàn ông lạ vụt qua.

Thấy có chuyện bất thường, tôi thầm lặng bám theo và thấy họ dừng lại ở 1 nhà nghỉ cách ngân hàng của cô ấy làm khoảng 3km. Giật mình choáng váng và thắc mắc, chẳng lẽ vợ lại tiếp khách ở đây?
Tiếp tục theo dõi đến khi tận mắt thấy cửa phòng 302 đó khép lại. Như bị xúc phạm đến tột cùng, tôi lao đến đẩy cánh cửa chưa kịp khóa và xô ngã gã nhân tình kia trong sự ngỡ ngàng của 2 con người đó.

Ngoài sức tưởng tượng của tôi, người con gái ngoan hiền tôi chọn làm vợ đó đã xấn xổ lao về phía tôi để ngăn tôi tiếp tục ra tay với gã nhân tình. Tôi vì không giữ được bình tĩnh đã thẳng tay tát cô ấy 1 cái thật đau vì tội lăng loàn.
Sau khi nhận cái tát đó, tưởng rằng cô ấy sẽ biết điều hơn, đằng này lại càng cong cớn và găng giọng sỉ vả tôi: “Anh không biết anh quá kém cỏi nên tôi phải đi tìm hạnh phúc mới à? Đàn ông đàn ang kiểu gì, anh về xem lại xem của anh có bằng cái thằng mới lớn hay không? Không biết mình lại còn làm trò?”. Chỉ ngần ấy câu nói cũng đủ tôi không thể làm thêm bất cứ một điều gì, chỉ còn nghĩ đến ly hôn.

Thật là nhục nhã cho cái thân tôi, thật đáng khinh bỉ cho người đàn bà ấy, đã ngoại tình còn cong cớn, trắng trợn, vô liêm sỉ. Sẽ chẳng còn lời giải thích nào cho cái tội ngoại tình của cô ấy.
Thời gian này, tôi đang đợi tòa án gọi để hoàn tất thủ tục ly hôn để kết thúc cuộc hôn nhân vỏn vẹn 6 tháng trời đó. Thật sự tôi bị mất hết niềm tin vào cuộc sống này. Không biết đến khi nào tôi mới có lại niềm tin vào thứ gọi là hạnh phúc đây?
Người đàn ông đau khổ