Nhân tình "bỏ bùa mê thuốc lú", chồng nhẫn tâm phụ bạc vợ con
Chồng bảo thà bị cắm sừng còn hơn lấy vợ mất trinh
Tôi quỳ dưới chân mẹ chồng cả đêm nhưng bà vẫn không chịu tha thứ
Em đang buồn và hoang mang kinh khủng, không biết chồng mình là kẻ tệ bạc hay bản thân mình vô tích sự, bất lực nữa. Chẳng là chồng em vốn có thói quen ở bẩn kinh hoàng, quần áo mặc cả tuần nếu như vợ không lột ra để giặt, bít tất cũng nhiều ngày không thay.
Và anh ấy cực kỳ lười tắm, mùa đông thì có khi cả mùa tắm được 1-2 lần, mùa hè thì cũng phải mấy ngày một lần, mà cũng chỉ dội qua cho mát rồi ra. Anh còn lười đánh răng, có ngày còn chả đánh lần nào.
Nói thật em là vợ mà ngồi cạnh chồng còn thấy khó ngửi, huống nữa là người ngoài. Đồng nghiệp kêu lắm nhưng anh mặc kệ, vợ kêu cũng kệ luôn.
Anh ấy lý sự cùn rằng ngày xưa yêu nhau anh cũng bẩn y như vậy em đâu có kêu, vẫn lấy bằng được, thế mà bây giờ kêu chứng tỏ em thay lòng đổi dạ, còn anh thì vẫn một tấm lòng vẹn nguyên như xưa. Anh còn nói, có chồng ở bẩn như anh đỡ lo chồng ngoại tình, vì cứ mon men đến cạnh gái thì cách xa 10 mét họ đã chạy mất rồi.
Ấy thế mà giờ em lại đang lo mất chồng bẩn về tay gái đây. Gần đây bên hàng xóm xuất hiện một phụ nữ mới chuyển đến cùng đứa con gái nhỏ. Cô ấy xinh đẹp, ăn mặc đẹp, nói năng nhẹ nhàng nên cũng được lòng mọi người, trong đó có chồng em.
Anh hay “tình cờ” có mặt lúc cô ấy đi về, chào hỏi đon đả lắm, luôn giúp đỡ tận tình những việc cô ấy nhờ, nếu cô ấy không nhờ cũng lao vào dắt xe, đổ rác hộ, vợ bực thì bảo phải biết giúp đỡ người neo đơn.
Điều động trời là từ dạo cô ấy đến, chồng em bỗng dưng ăn ở sạch sẽ, cho dù từ lâu em đã chán kêu ca về cái sự bẩn của anh rồi. Anh tắm gội hằng ngày, quần áo, tất cũng thay hằng ngày, răng đánh cả sáng lẫn tối.
Nhìn người đàn ông bóng lộn thơm nức kia, em không còn nhận ra chồng em nữa. Lẽ ra phải mừng vì điều mình ao ước chồng thay đổi đã thành hiện thực. Nhưng oái oăm thay, em chỉ thấy bẽ bàng, lo lắng và oán trách.
Em phải làm gì với ông chồng em đây?
THEO TIỀN PHONG