Bi kịch cô gái trẻ rơi vào lưới tình gã "họ Sở"
Sững sờ nhìn em gái kh ỏa th ân uốn éo chụp ảnh bên hoa sen
“Anh ấy chán chị, vì chị… quá tốt đấy!”
Chúng tôi lấy nhau đã được hơn 5 năm, có với nhau hai con một trai và một gái rất ngoan ngoãn, kháu khỉnh. Tôi thuộc hàng xinh đẹp là bác sĩ nhi khoa, chồng tôi làm nghề tự do ở nước ngoài.
Anh đang làm việc ở Singapore, mỗi năm về 2 lần. Tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc vì vừa có nghề nghiệp ổn định, có chồng kiếm được tiền, con cái lại ngoan ngoãn. Tôi cứ sống như vậy đã được 4 năm nay.
Chồng tôi đi thêm 5 năm nữa mới về. Mặc dù, vợ chồng tôi sống xa nhau nhưng ngày nào cũng nhắn tin và gọi điện qua mạng để được nhìn thấy mặt nhau. Sở dĩ tôi đồng ý cho chồng đi làm xa là bởi vì kiếm một việc làm với mức thu nhập cao ở trong nước là rất khó. Hai vợ chồng đã bàn đi tính lại rất kỹ mới đưa ra quyết định này. Nhiều khi vợ chồng nhớ nhau chả biết làm thế nào nên dành nói chuyện sex cho đỡ nhớ. Biện pháp này khá hiệu quả đối với vợ chồng tôi. Nếu cuộc sống cứ êm đềm chảy trôi như thế thì đã không có chuyện gì. Cách đây khoảng 3 tháng, anh rủ tôi chát video s e x và bảo tôi gửi ảnh nude cho anh. Chat s e x và gửi hình ảnh qua mạng luôn tiềm ẩn nhiều nguy cơ nên tôi không đồng ý. Dạo đó, công việc của tôi khá bận rộn nên anh cũng không ép tôi.
Tình cờ thế nào, tôi lại biết pass facebook của anh, tôi giữ không cho anh biết điều đó. Thi thoảng tôi lại vào đó xem chồng có léng phéng với ai không. Chưa lần nào, anh làm tôi thất vọng cả, nhưng lần này anh đã làm tôi sốc nặng. Anh và ả người yêu cũ đã nói chuyện lại với nhau. Theo dõi các cuộc nói chuyện, tôi mới biết được rằng ngày xưa hai người đã từng quan hệ với nhau, mỗi lần đi công tác xa thì thường gửi ảnh s e x cho nhau xem. Tôi bàng hoàng vô cùng. Người chồng mà tôi tin tưởng, tôi tự hào không ngờ lại gây ra chuyện này. Mặc dù biết chuyện mười mươi, tôi vẫn im lặng. Tôi muốn theo dõi thêm nhưng mỗi ngày trôi qua tôi lại thấy điên tiết và đau khổ.
Từ trước đến nay, tôi luôn tin tưởng và yêu anh. Tôi tin rằng anh là người cha mẫu mực, người chồng chung thủy của tôi. Vài ngày sau, tôi nói bóng gió với anh rằng nếu anh có ý định ngoại tình thì anh sẽ mất tôi và mất con. Tôi dọa như thế và theo dõi facebook thì thấy anh không còn nhắn tin với ả nữa. Ả này đã có chồng, có con, làm công chức nhà nước đường hoàng vậy mà vẫn còn ve vãn chồng tôi. Anh không nhắn tin với ả nữa thì ả lại nhắn tin kiểu trách móc, hờn dỗi, nũng nịu như thể mối quan hệ tình cảm đang độ mặn nồng. Ả ve vãn, thậm chí tán tỉnh và liên tục gửi anh nude cho chồng tôi. Anh cũng đáp lại tất cả.
Đến nước này, tôi không chịu đựng được nữa. Tôi nói thẳng với chồng là tôi đã biết tất cả và sẽ không cho anh gặp con và tôi nữa. Anh rất sợ và lo lắng, anh tìm mọi cách để giải thích rằng lúc đó anh nhớ vợ quá mà vợ không gửi ảnh cho nên bấn quá gửi đại cho người yêu cũ, không ngờ cô lại hồi đáp nhiệt tình như thế. Tôi không tin và giận đúng một tháng. Sau đó, tôi chỉ cho anh nhìn thấy con chứ tôi không cho mặt mình vào camera.
Dường như anh đã biết lỗi nên không thấy nhắn tin hay trò chuyện gì với ả nữa. Anh xin phép về nước với gia đình. Trước mặt con, tôi vẫn ngọt ngào với anh nhưng sau lưng tôi rất lạnh lùng. Trước đây mỗi lần anh về, anh đều quan tâm đến việc nội trợ và chăm sóc con cái chu đáo. Thậm chí, tôi còn đi nghỉ mát với công ty qua đêm mà không hề lo lắng về sự vụng về của anh. Anh còn thường xuyên tặng cho tôi những món quà nhỏ như nhẫn, lắc tay hay túi xách. Vì những điều như thế mà tôi rất yêu anh, tin anh nhưng giờ đây tôi rất hoang mang, đau khổ.
Anh nhớ cái đó, thích nhìn cái đó nhưng lại không phải của tôi. Tôi cảm thấy kinh tởm về điều này. Anh ham mê s e x và nhớ ả ta đến thế sao. Chị gái anh và em trai anh đều đã từng li hôn, tôi sợ anh cũng có gen ấy và một ngày không xa nào đó anh cũng sẽ như vậy. Anh hiểu được suy nghĩ ấy của tôi và luôn trấn an tôi rằng anh chưa bao giờ có ý định ngoại tình chứ đừng nói là ly dị vợ con.
Tôi vẫn còn yêu anh nhiều lắm nhưng càng nghĩ tôi lại càng thấy sợ và ghê tởm anh. Nếu như tôi không phát hiện ra thì chuyện sẽ đi đến đâu?
Thưa quý độc giả, tôi nên cư xử như thế nào cho phù hợp?
An Bình (Vietnamnet)