Mẹ chồng lập nick facebook để “dìm hàng” con dâu
Kệ anh nói gì, gái già em vẫn cứ giữ gìn “trinh tiết”
Vợ chán tôi vì "nghiện" đồ chơi tình dục
Người đàn ông đó liên tục quỳ lạy van xin tôi hãy tha thứ cho anh ta, hãy cứu vớt cuộc đời anh ta thêm một lần nữa như bao lần trước tôi đã từng làm. Nhưng không, lần này nhất định tôi sẽ không lầm đường lạc lối mủi lòng mà tha thứ cho anh ta nữa.
Người đàn ông đó là chồng tôi, là người đã chung chăn, chung gối với tôi suốt 7 năm qua, những cũng chính là người đàn ông khiến tôi sống dở chết dở bao phen. Trước khi kết hôn anh ta cũng đã từng là người đàn ông tử tế, là người biết vun vén cho gia đình. Vậy mà chỉ sau 3 năm thôi anh ta trở thành kẻ đầu trộm đuôi cướp, một tay săn gái đúng điệu, một gã ăn chơi hết độ, hễ có tiền là đi biệt tích, đến khi cháy túi lại về đánh đập vợ con.
Những lần anh ta ở nhà là những lần tôi sống trong sợ hãi, con người anh ta bị rượu chè tha hóa, có còn biết đến lương tâm là gì đâu. Ngay cả đứa con mới lên 4 mà anh ta còn vung chân đạp túi bụi thì nói gì đến vợ khác máu tanh lòng. Ấy thế mà vợ chồng có bỏ được nhau đâu, năm lần bảy lượt bị chồng đánh đập, hành hạ, bóc lột hết tiền bạc mà cuối cùng tôi vẫn phải nhất nhất vâng dạ, hầu hạ đủ đường. Nhiều lúc muốn chết quách đi cho xong, cho nhẹ đời nhưng vì thương con, vì những người còn sống, vì cha mẹ già mà tôi phải gắng sống bên người đàn ông vũ phu ấy.
|
Hàng xóm láng giềng khuyên nhủ tôi nên bỏ gã chồng tàn nhẫn ấy đi, một mình nuôi con cho rảnh nợ, cho nhàn hạ. Nhưng tôi không làm được, phần vì sợ bị anh ta đánh, phần vì sợ con hỏi “bố đâu mẹ”, hơn thế có lần tôi dọa ly hôn anh ta nổi khùng lên quát “Mày có tin tao mua xăng về đốt nhà không, hay mày thích mẹ con mày sống cầu bơ cầu bất, còn ông bà già mày nữa… mày có muốn họ sống yên ổn đến cuối đời không?... Tao nhắc lại lần cuối, đừng bao giờ nhắc đến chuyện ly hôn trước mặt tao”.
Từ đó trở đi tôi chỉ biết câm lặng chịu đựng, mỗi lần anh ta thua tiền là về xin xỏ vợ, xin không được thì cướp. Bao lần tôi đã tha thứ, đã cố dặn lòng mình phải nghĩ về những điều tốt đẹp trước kia để quên đi những khó khăn, vất vả của hiện tại, quên đi một con người đã bị tha hóa. Nhưng lần này thì không, dù có chết, có phải sống khổ sở tôi cũng nhất quyết phải ly hôn người chồng vũ phu ấy.
Đời nào tôi chịu tha thứ cho những lỗi lầm anh ta gây ra cho tôi suốt 4 năm qua. Chỉ còn cách ly hôn mới có thể giúp cuộc đời hai mẹ con tôi tốt đẹp hơn. Theo đó, tôi thỏa thuận với anh ta, “tôi sẽ giúp anh trả nợ, với điều kiện anh phải chấp nhậ ký vào đơn ly hôn. Ngôi nhà này đang đứng tên tôi, tôi sẽ bán nó đi và trả hết nợ nần cho anh. Từ nay chúng ta đường ai nấy đi, đừng bao giờ làm phiền đến cuộc sống của hai mẹ con tôi.”.
Sau sự việc lần đó hai mẹ con tôi trở về nhà ngoại ở Đồng Nai sinh sống, không liên hệ với anh ta dù chỉ một lần. Nhưng mới đây tôi nghe tin anh ta cũngvào Đồng Nai, tôi sợ anh ta sẽ gây phiền nhiễu cho mẹ con tôi, sợ anh ta sẽ làm xáo trộn cuộc sống yên bình của tôi. Giờ đây tôi nên làm gì, chẳng lẽ cứ trốn chạy mãi hay sao?