News

6/recent/ticker-posts

Chồng bội bạc mua nợ sữa cho con tình nhân còn bắt vợ trả

Nghĩ tới những việc anh làm tôi nhiều lần rơi nước mắt. Tôi không ngờ một người có ăn học đàng hoàng như anh lại cư xử lỗ mãng với vợ con tới như vậy. Anh còn nói “tiền tôi tích góp là để phòng thân, tôi biết sẽ có ngày này. Tôi không thể ra đi với đôi bàn tay trắng được”.

Muốn từ bỏ vợ con để đến với tình yêu đích thực
Chồng bảo không thiết sống nếu bị bồ bỏ
Muốn "dừng yêu" vì bạn gái có cả tá tình cũ trong quá khứ
Tôi và chồng yêu nhau được 2 năm, vượt qua bao nhiêu thử thách cuối cùng chúng tôi cũng có một cái kết hạnh phúc. Những tưởng sẽ hạnh phúc mãi mãi nhưng tôi đâu ngờ ngày nọ chồng tôi phải xuống miền xuôi công tác, để tôi một mình nuôi đứa con mới 3 tháng tuổi.
Chồng tôi vốn là chủ thầu xây dựng, còn tôi vốn là giáo viên tiểu học. Trong cuộc sống vợ chồng điều tôi không hài lòng nhất ở anh là sự chi li quá mức với vợ con. Nói thật tôi cũng không biết lương chồng mình mỗi tháng bao nhiêu, vì anh chẳng bao giờ nói. Nếu tôi có hỏi anh gắt gỏng “đủ sống” và mỗi tháng đưa tôi đúng 2 triệu đồng chăm con nhỏ.
Từ ngày chồng đi công tác miền xuôi, anh chẳng gửi cho tôi một xu nào nuôi con. Lại còn đối nội đối ngoại, tôi phải lo hết. Nghĩ cũng cơ cực, cảnh vợ xa chồng đã đành lại không có sự hỗ trợ nào về kinh tế, anh cũng chẳng thèm gọi điện hỏi han gì mẹ con tôi. Cứ hai ba tháng anh lại về một lần.
Rồi tôi được một đồng nghiệp của chồng báo là anh đang đi lại với một cô gái góa chồng làm tóc, gội đầu dưới xuôi. Bao nhiêu của nải làm ra anh đưa cô ta giữ hết. Anh còn lạm dụng cả công quỹ để đưa người tình và con của ả vui chơi.

Thấy thế anh ta nói tôi là vợ “già mồm” chồng về mấy hôm mà không chăm “cô xem lại mình đi, chồng cặp bồ cũng đúng thôi (Ảnh minh họa).

Cách đây 1 tuần chồng tôi có về, khi tôi hỏi chuyện anh bồ bịch, anh chẳng chối mà nhận luôn là “tao có đấy, mày làm được gì nào”. Tôi không ngờ chồng tôi lại ăn nói với vợ hàm hồ như vậy. Anh ở nhà một tuần liền, đòi ăn này, uống nọ toàn những thứ cao sang. Trong khi tôi với con ở nhà chắt chiu từng đồng một. Thậm chí anh cũng không đưa cho tôi một xu nào để lo bỉm sữa cho con. Đã thế khi anh xuống miền xuôi, còn ra tạp hóa mua chịu 2 hộp sữa bột hơn 1 triệu đồng mang xuống cho con gái của ả nhân tình. Anh dặn bà chủ quán là “cứ đòi tiền vợ con bà nhé”.
Nhiều lần tôi đưa con xuống miền xuôi để nói chuyện với anh, anh thấy tôi và con xuống còn đuổi chúng tôi về. Không khuyên được anh tôi gặp ả nhân tình cầu xin, nhưng ả không chịu buông tha mà còn khuyên tôi bỏ chồng để họ đến với nhau. Nhìn cái cách ăn mặc, với kiểu đầu tóc của ả tôi nghĩ ả cũng chẳng là hạng gái tốt đẹp gì. Thế mà chồng tôi cứ lao vào được.
Tôi đã khóc cạn nước mắt vì người chồng bội bạc như anh, rồi tình cờ tôi phát hiện chồng mình có một cuốn sổ tiết kiệm trị giá 50 triệu đồng. Cứ nghĩ đó là tài khoản chung trong nhà nên tôi cất đi, đợi anh về mới nói chuyện. Một tháng sau anh lại về, đúng đợt con đang ốm.
Khi tôi nói chuyện với anh về cuốn sổ tiết kiệm và nói với anh rút một ít chi tiêu và đưa con đi khám. Anh nhảy cẫng lên nói rằng đó là tiền anh làm lụng vất vả. Con ốm thì vay tạm tiền ai đó, đợi khi tôi có lương thì trả sau cũng được. Tôi đã khóc và hét vào mặt anh. Tôi nói anh là người đàn ông thiếu trách nhiệm với gia đình, anh chẳng coi mẹ con tôi ra gì cả.
Thấy thế anh ta nói tôi là vợ “già mồm” chồng về mấy hôm mà không chăm “cô xem lại mình đi, chồng cặp bồ cũng đúng thôi. Tới nước này tôi cũng chẳng có gì lưu luyến cô nữa”. Anh còn nói thêm “tiền tôi tích góp là để phòng thân, tôi biết sẽ có ngày này. Tôi không thể ra đi với đôi bàn tay trắng được”. Nói chán chê, anh ta xách va ly bỏ xuống miền xuôi với nhân tình.
Tôi không ngờ một người được ăn học đàng hoàng như anh lại cư xử lỗ mãng với vợ con tới như vậy. Tôi có suy sụp, có yếu đuối, nhưng 3 tháng sau chúng tôi ra tòa ly hôn. Nói thật, sau khi thoát khỏi người chồng như vậy tôi cảm thấy cuộc sống của mình nhẹ nhõm, thanh thản. Tôi thấy rằng, không có anh ta mẹ con tôi vẫn sống tốt, chỉ tội một điều con tôi không được gọi tiếng cha, không có sự nâng niu chiều chuộng như bao đứa trẻ khác.
Từ đó đến nay, cũng có nhiều người theo đuổi, ngỏ ý xây dựng hạnh phúc với tôi, thầy giáo có, bác sĩ có, trai tân cũng có nhưng thật lòng tôi không dám yêu ai. Nghĩ lại những gì trong quá khứ gặp phải tôi thấy mình như mất hết niềm tin vào đàn ông. Nhẫn nhịn, tha thứ, rồi tự an ủi nhưng tất cả đều đưa tôi đến sự tuyệt vọng, đó là một cuộc hôn nhân đổ vỡ và không lối thoát.