Điều ghê sợ nhìn thấy qua khe hở của cánh cửa phòng tắm
Thủ đoạn sau mỗi giờ tập thể dục tinh vi của cô "vợ lẳng"
Đêm tân hôn chồng bỏ mặc tôi để ở bên tình cũ
Bố bỏ rơi mẹ con tôi khi tôi lên 8 để đi theo một người phụ nữ giàu có khác. Khi đó gia đình tôi khó khăn vô cùng, thêm vào đó mẹ con tôi đau ốm quanh năm, có lẽ vì thế mà bố tôi không chịu nổi nên mới nghĩ đến một tương lai tốt đẹp hơn bên người phụ nữ khác. Khi đó, tôi đã khóc, ôm chân bố tôi cầu xin ông đừng đi, đừng bỏ mặc mẹ con tôi nhưng bố tôi vẫn không hề xoay chuyển, lúc đi bố tôi còn không quên nhắc nhở mẹ tôi “Khổ quá tôi không chịu nổi, hai mẹ con liệu mà lo thân. Cực chẳng đã tôi phải đi. Cuộc sống phải tự lo thôi”. Rồi ông đi mãi cho đến ngày hôm nay ông mới quay trở về tìm mẹ con tôi thì lúc đó mọi thứ đã thay đổi.
Kể từ ngày bố tôi đi mẹ tôi phải gắng gượng lo toan tất cả. Một người phụ nữ đau yếu, không nghề nghiệp thì biết làm gì ngoài việc tận dụng nhan sắc và vốn tự có của người phụ nữ để nuôi thân. Nuôi thân mình đã khó giờ còn phải nuôi thêm đứa con gái 8 tuổi nữa thì khổ biết bao. Nhưng lúc đó vì còn quá nhỏ nên tôi đâu nào biết mẹ tôi làm nghề gì, mẹ tôi làm thế nào để có tiền nuôi tôi ăn học thành người.
Chỉ biết, sau ngày bố tôi đi ngày nào mẹ tôi cũng trang điểm, gương mặt xanh xao gầy guộc ấy được che đậy bởi lớp phấn dày cộp, lòe loẹt, những bộ váy áo hở hang và mẹ tôi chỉ đi làm vào đêm, còn ban ngày mẹ tôi ngủ. Những ngày đầu tôi khóc nhiều thét lên vì thức giấc chỉ thấy một màn đêm, không thấy mẹ đâu. Nhưng sau này nghe mẹ nói tôi cũng quen dần với việc lọ mọ ban đêm một mình “Con phải ngoan ở nhà ngủ, mẹ phải đi làm kiếm tiền, sáng mẹ về mẹ mua quà cho”.
|
Nhưng đó là lúc bé thôi. Khi lớn lên tôi mới hiểu công việc kiếm được nhiều tiền ấy là “làm gái”, là bán thân nuôi miệng. Những người đàn ông tối nào cũng qua nhà tôi mà mẹ tôi gọi là khách hàng ấy là ông chủ trả tiền cho mẹ tôi, họ vui đùa thỏa thích rồi vứt vào mặt mẹ tôi những đồng tiền tung tóe. Lớn lên tôi mới hiểu mình đã sống như thế nào, những đồng tiền mẹ tôi kiếm ra trong suốt bao năm qua nó thật bẩn.
Tôi quyết tâm bỏ học để đi làm kiếm tiền nuôi mẹ, tôi không muốn mẹ tôi ngày nào cũng phải hầu hạ những gã đàn ông tồi ấy, càng không muốn mẹ tôi đi đâu cũng bị người ta nói “thứ đàn bà lẳng lơ, đồ đàn bà hư hỏng, gái làm tiền…”. Tôi đau đớn mỗi khi bị bạn bè trêu chọc “mẹ mày làm gái, mẹ mày ngủ với nhiều đàn ông… mẹ mày thích phá hoại gia đình người khác…”. Nhưng sau tất cả thì mẹ tôi vẫn cương quyết không cho tôi bỏ học. bà nói có thể làm tất cả chỉ để tôi trưởng thành, dù có phải làm trâu ngựa cho người ta thì tôi vẫn phải kiếm lấy cái chữ đừng để cuộc đời phải khổ như bà.
Bố tôi quỳ dưới chân mẹ tôi khóc “Cô ta bỏ anh đi kiếm tìm người đàn ông khác. Bao năm qua anh vất vả bên ngoài, anh hổ thẹn với mẹ con em nên không dám quay về, anh vẫn luôn âm thầm theo dõi hai mẹ con, anh biết hôm nay là ngày con tốt nghiệp. Anh mừng vì em đã hăm sóc con tốt. Hãy tha thứ cho anh”. Mẹ tôi không nói một lời, chỉ lẳng lặng đẩy ông ra khỏi nhà rồi đóng sầm cửa lại khóc.
Tất cả đã đổi thay, người phụ nữ chịu nhiều cay đắng ấy, người phụ nữ không chính chuyên, người phụ nữ đi đâu cũng phải cúi gằm mặt ấy là mẹ tôi, là người phụ nữ kiên cường nhất. Bà sẽ không bao giờ tha thứ cho một người chồng bạc tình bạc nghĩa đâu.