News

6/recent/ticker-posts

Tết đến rồi… mẹ đừng ép duyên con

Nhìn bộ dạng cô lúc này chẳng khác gì cái xác không hồn. Những người quen biết thường qua lại nhà Hoa chỉ xót lòng mỗi khi nghe Hoa nói “Tết đến rồi… mẹ đừng ép duyên con…”.

Những kiểu làm "chuyện ấy" khiến đấng mày râu "phát cuồng"
Bắp gặp chồng đang 'mây mưa' với người tình của... vợ
Ám ảnh hàng đêm khi 'lên giường' với chồng Tây
Hoa khóc sưng húp mắt lên, thậm chí còn năm lần bảy lượt dọa sẽ tự tử nhưng vẫn không thể làm thay đổi quyết định của mẹ cô. Trước đây khi bố Hoa còn sống, ông luôn ở bên bệnh vực con gái, dù là chuyện gì chỉ cần cô ôm bố một cái thôi là y như rằng “con gái rượu của bố muốn gì thì cứ làm thế đi”. Những lúc đó mẹ Hoa chẳng bao giờ nói lại.
Nhưng kể từ ngày bố cô mất, mọi chuyện trong gia đình do một tay mẹ cô lo liệu, từ đó Hoa trở thành cỗ mãy cho mẹ sắp đặt. Từ việc học trường gì, làm nghề gì, đến việc yêu ai, lấy ai cũng phải lựa theo ý mẹ Hoa.
Trước kia Hoa mê nghệ thuật, đàn hát, vẽ vời, nhảy múa… nhưng mẹ cô ép cô theo ngành y, vì “Nhà mình mấy đời đều làm bác sĩ, không theo ngành y thì sau này ai lo việc cho”. Vậy là Hoa đành ngậm ngùi học Y.

Những người quen biết thường qua lại nhà Hoa chỉ xót lòng mỗi khi nghe Hoa nói “Tết đến rồi… mẹ đừng ép duyên con…”. (Ảnh minh họa).

Sau này khi tốt nghiệp, Hoa xin được vào bệnh viện thành phố, nhưng mẹ cô nhất quyết bắt cô về bệnh viện quê để mẹ con gần nhau. Đối với mẹ, Hoa cảm nhận sự quan tâm ấy là sự gượng ép, gò bó, chưa bao giờ Hoa thấy mẹ cô mỉm cười thật sự với cô, cũng chưa bao giờ hai mẹ con cô ôm nhau, tâm sự như bao gia đình khác. Nhiều lúc nhìn bạn bè được mẹ quan tâm, vỗ về, an ủi Hoa ứa nước mắt. Cô chỉ cần một lần được mẹ hỏi han “con muốn gì, con thich gì…”, chứ không phải là “Con phải làm thế này, con cần làm thế kia, con phải…”.
Nhưng tất cả sự áp đặt đó của mẹ, Hoa có thể chấp nhận, còn việc Hoa yêu ai, muốn sống cả đời với ai Hoa cũng không thể tự mình quyết định.
Hoa yêu Cường, chàng trai thư sinh cô quen khi còn học đại học. Cường khôi ngô, tuấn tú, có học thức nhưng sinh ra không hợp thời, gia đình nghèo khó nên đến giờ sự nghiệp vẫn bấp bệnh. Mẹ Hoa ép Hoa chia tay với Cường, không làm khác được buộc lòng Hoa phải chia tay. Kể từ đó Hoa sống khép lòng, không yêu thương bất kỳ chàng trai nào.
Suốt 3 năm liền kể từ ngày chia tay Cường, Hoa vùi đầu vào công việc bỏ ngoài tai tất cả những lời bàn tán ra vào của hàng xóm láng giềng. 28 tuổi – Hoa vẫn thế, vẫn “ế” vì “hận” mẹ. Hoa xinh đẹp, giỏi giang, hiền hậu chẳng có lý do gì để cô “ế” đến tận ngày hôm nay nếu không phải vì mẹ cô.

Thế rồi, bất ngờ mẹ Hoa yêu cầu cô đi xem mặt một người đàn ông. Theo lời mẹ cô thì “Anh ta 30 tuổi, cũng làm bác sĩ, gia đình gia giáo, lại cùng quê tiện cho hai gia đình qua lại”. Chẳng cần biết Hoa có đồng ý hay không nhưng mẹ cô đã “chỉ thị” thì phải làm. Hoa miễn cưỡng đi xem mặt người đàn ông đó.
Hoa không ác cảm với người đàn ông này, nhưng trái tim cô đã chết kể từ ngày chia tay cường, nên dù người kia có tốt đến đâu cô cũng không mảy may quan tâm. Tưởng chỉ là xem mặt cho qua thôi nhưng sau buổi xem mặt đó mẹ Hoa đã bàn tính đến chuyện cưới xin, không cần hỏi ý kiến con gái, hai gia đình qua lại trầu cau. Hoa khóc sướt mướt, nỗi lòng người con gái chưa bao giờ mẹ Hoa hiểu cho cô.
Ngày cưới đã định, chỉ vài ngày nữa thôi Hoa sẽ lên xe dâu với người đàn ông cô không yêu. Cô biết với tính cách mẹ mìnhe ẽ chẳng có cách nào có thể xoay chuyển tình thế. Cô đã quá chán ngán với việc phải sống theo ý người khác rồi. Đã mấy ngày rồi Hoa không ăn uống, cũng chẳng khóc, chẳng cười nữa. Nhìn bộ dạng cô lúc này chẳng khác gì cái xác không hồn. Những người quen biết thường qua lại nhà Hoa chỉ xót lòng mỗi khi nghe Hoa nói “Tết đến rồi… mẹ đừng ép duyên con…”.