News

6/recent/ticker-posts

Đau đớn bắt gặp chồng đưa nhân tình đi khám thai

Giữa sân bệnh viện khoa phụ sản mọi người đều hướng ánh mắt vì cuộc cãi vã to tiếng, chị nén nước mắt cay đắng đến gần cho hai kẻ ngoại tình cái tát đau điếng vào mặt, chị kéo cô bạn thân vẫn đang chửi bới ầm ĩ đi trước cái nhìn xấu hổ của người chồng tệ bạc.




Ngày mới cưới ai cũng ghen tị với hạnh phúc của chị, anh chị lúc nào cũng ríu rít như đôi chim câu, hai người luôn chăm bẵm cho nhau từng bữa ăn giấc ngủ. Rồi chị có bầu, niềm hạnh phúc trong anh vỡ òa trong cảm giác sắp được làm cha, anh luôn xoa bụng vợ và ước đó là một đứa con trai. Nhưng khi chị mang bầu được 4 tháng thì kết quả siêu âm chính xác là con gái khiến anh hụt hẫng và có phần bỏ bê chị hơn.
Dù biết anh là con trai độc nhất nhưng yêu nhau từ thời đại học lại được giáo trong xã hội hiện đại của thế kỷ 21, chị không thể tin được anh vẫn còn mang tư tưởng cổ hủ trọng nam khinh nữ đến như vậy. Cố nén lòng không được suy nghĩ nhiều ảnh hưởng đến con, anh cũng được mẹ chồng động viên nên cũng đôi lời ngọt nhạt nói với chị cố gắng lần sau.
Thế rồi chị sinh con gái đầu lòng, con bé đẹp và bụ bẫm như một nàng công chúa nhỏ khiến ai cũng chỉ muốn được ôm ấp. Nhưng anh không như thế, anh chỉ thi thoảng mới bế con và không bao giờ giúp chị trông chừng con, khiến chị bề bộn với việc nhà, chăm sóc đưa đón con đo học… tình cảm vợ chồng cứ nhàn nhạt đi.
Rồi nghe bạn bè mách bảo, anh liên tục tẩm bổ với đầy đủ các loại thực phẩm được khoa học chứng thực là tốt cho việc thụ thai con trai. Con gái đầu được 3 tuổi thì chị có bầu đứa thứ hai, anh lại hồ hởi chăm sóc vợ, mỗi lần vuốt ve cái bụng hơi nhô lên của chị anh lại càng tin tưởng rằng đứa con thứ hai là con trai.
Thế rồi niềm vui như vỡ òa khi anh đưa chị đi khám thai và được bác sỹ khẳng định “80% giống bố”, anh nhận đỡ việc nhà giúp chị và cả việc đưa đón con gái đi nhà trẻ. Nhìn anh háo hức như một đứa trẻ chị cũng nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Nhưng khi thai được 5 tháng chị đi khám thì nhận được kết quả hoàn toàn khác, 100% chị mang bầu con gái. Anh như nhận được một tin sét đánh, anh to tiếng miệt thị bác sỹ rồi bỏ mặc chị khệ nệ  bụng bầu bắt taxi về, hôm đó anh bỏ mặc không đón con rồi uống say đến nửa đêm mới về.

Đau đớn bắt gặp chồng đưa nhân tình đi khám thai.

Lần thứ hai chị vỡ nước ối sớm và sinh khó do không sớm đưa vào bệnh viện, anh bỏ mặc chị oàn mình bên bàn sinh còn mình vẫn thoải mái đi uống bia với bạn. Dù cả chị và con gái đều bình an vượt qua cửa tử nhưng chị hoàn toàn mất đi khả năng làm mẹ lần nữa.
Bao giận hờn buồn tủi cộng với việc con quấy khóc do thiếu sữa khiến chị gần như bị trầm cảm một thời gian dài, chị ôm con về nhà mẹ đẻ suốt hơn một tháng thì anh cùng mẹ chồng mới sang đón về. Sự thay đổi nhanh chóng của anh làm chị choáng váng, anh nói với chị con nào cũng là con, anh không quan trọng việc chị không còn khả năng sinh cho anh thằng con trai nối dõi tông đường nữa.

Thế rồi anh trở lại là người đàn ông như xưa, đỡ đần chị việc nhà và chăm sóc con, chị đã tưởng anh đã thông suốt và thay đổi bởi dù sao “một giọt máu đào hơn ao nước lã”. 30 tuổi và đã là mẹ của hai đứa con nên chị đã không còn mơ mộng mong anh coi chị là tất cả, chỉ cần anh quan tâm tới gia đình đã đủ khiến chị mãn nguyện.
Con bé thứ hai của chị đã được hơn một tuổi, chị đã có thể gửi nó bên nhà mẹ thường xuyên khi chị đi làm hay có việc bận. Hôm nay chị đưa Phương – cô bạn thân của chị đi bỏ thai lưu, đây đã là lần thứ ba Phương không giữ được con của mình, chồng Phương cứ nằng nặc đòi đưa vợ đi nhưng Phương nhất mực muốn đi cùng chị, hai vợ chồng Phương đã kết hôn hơn năm năm nhưng chưa có con.
Chị biết có con là khao khát lớn nhất của vợ chồng Phương, biết bao lần chị ngưỡng mộ tình yêu của hai người họ rồi thầm so sánh với chồng chị, cứ sau mỗi lần biết chị đang mang bầu con gái là anh bỏ mặc chị khác một mình đi khám và đi sinh con. Chưa kịp hoàn hồn vì cái đập đau điếng và lời cằn nhằn của Phương, nó đang trách chị suy nghĩ như người mất hồn thì chị đã hoàn toàn tỉnh táo khi nhìn thấy bóng dáng người đàn ông quen thuộc phía xa.
Chị phải đứng dậy và nhìn thật kỹ, chị chầm chậm bước về phía chiếc áo sơ mi Cavali đắt tiền chị nhờ Phương mua cho anh trong dịp công tác châu Âu, tấm lưng rắn rỏi và khuôn mặt nhìn nghiêng nghiêm nghị của anh. Đó là chồng chị, nhưng người phụ nữ với cái bụng to sắp sinh đang khoác tay anh lại khiến đầu óc chị choáng váng như bị va đập mạnh. Phương cũng nhìn thấy sự khác thường của chị, và theo ánh mắt ấy cả hai người đàn bà đều như chôn chân tại chỗ khi nhìn thấy cặp đôi tình cảm mùi mẫn phía trước.
Mặc cho chị còn đang đứng như trời chồng, Phương đã lao tới đứng trước mặt anh và nhân tình chửi bới, tiếng mắng chửi qua lại đủ to để khiến chị thức tỉnh hoàn toàn. Cảm giác so với đọc một bài báo về việc ngoại tình trắng trợn của những ông chồng quen “cắm sừng” vợ không bằng một phần nhỏ đủ để tác động gây đau đớn như hình ảnh thực tế đang hiện ra trước mắt chị.
Giữa sân bệnh viện khoa phụ sản mọi người đều hướng ánh mắt vì cuộc cãi vã to tiếng, chị nén nước mắt cay đắng đến gần cho hai kẻ ngoại tình cái tát đau điếng vào mặt, chị kéo cô bạn thân vẫn đang chửi bới ầm ĩ đi trước cái nhìn xấu hổ của người chồng tệ bạc. Hóa ra trong thời gian chị ôm con về nhà mẹ đẻ, anh đã cặp kè qua lại với nhân tình trẻ của mình. Họ đã thỏa thuận ngầm với nhau về một đứa con trai và vai trò “vợ hai” không lộ diện của cô ta...