News

6/recent/ticker-posts

“Chắc gì đã phải con anh, em là gái làng chơi mà”

Tôi tưởng một người khát con như anh sẽ ôm chầm lấy tôi và sung sướng nhưng không, một thái độ lạnh lùng cùng những lời thật chua xót: "Biết thế nào được đứa con trong bụng là con anh chứ, em là gái làng chơi mà!”.

Tỉnh mộng sau phút chạm mặt vợ của người tình
Chồng bất lực nhìn vợ 'cặp kè' với gã hàng xóm
Ba lần chồng rước “cả trâu lẫn nghé” về nhà
Sinh ra và lớn lên trong một gia đình gia giáo chẳng thể nào tôi lại nghĩ mình lại trở thành loại bỏ đi như ngày hôm nay.
Theo ước muốn của bố mẹ, sau khi tốt nghiệp cấp 3 tôi thi và theo học ngành Sư phạm để tiếp nối truyền thống của gia đình. Như bao bạn sinh viên khác, tôi bỡ ngỡ từ quê lên Hà Nội sống cuộc sống mới đầy lạ lẫm. Nhưng ở quê tôi cũng không phải là đứa nhút nhát thế nên tôi đã thích nghi cuộc sống mới rất nhanh, không muốn nói là siêu nhanh vì chỉ sau 4 tháng, tôi đã yêu 1 anh khóa trên cùng xóm trọ.
Đó là mối tình đầu của tôi. Đúng chất giản dị, hiền lành tôi sớm gây được sự chú ý cho anh. Vẫn còn nhớ ngày đó, tôi khác bây giờ nhiều quá: quần vải áo sơ mi cổ Đức và chỉ mặc duy nhất màu trắng với tóc tết đuôi sam và đôi dép quai hậu đế bệt. Chúng tôi yêu nhau cũng vô cùng trong sáng, cũng thề non hẹn biển để sau khi trường sẽ xây dựng cuộc sống với nhau. Nhưng mọi sự đã thay đổi thật nhiều.
Yêu nhau được 1 năm thì anh bảo lưu kết quả vào Nam làm ăn vì không có tiền để tiếp tục theo học. Việc này đồng nghĩa với việc, tình yêu của chúng tôi bị gián đoạn, rồi dần dần mất liên lạc và tôi chính thức bị bỏ rơi.

Tôi chính thức bị mối tình đầu bỏ rơi. Ảnh minh họa

Chán nản với cuộc sống này, suy sụp vì mối tình đầu tan vỡ, tôi bắt đầu muốn trả thù đàn ông. Tôi bắt đầu tiến dần với những thứ gọi là sành điệu: thay đổi kiểu tóc, từ mái tóc đen nhánh tôi đã nhuộm màu hạt giẻ, từ những cái quần vải giản dị tôi chuyển sang mặc những cái quần bó sát với đủ màu sắc và đủ kiểu áo thời trang khác.
Chỉ sau 2 tháng chính thức chia tay, tôi đã lột xác và nguy hiểm là tư tưởng của tôi cũng bị lột xác hoàn toàn. Với nét mặt ưa nhìn kèm thêm sự sành điệu tôi sớm thành tâm điểm cho nam sinh toàn khoa lúc đó. Có tới cả chục người theo đuổi tôi nhưng tôi đã đồng ý nhận lời 1 anh con nhà giàu, ăn chơi sành điệu những mong được lợi dụng chàng công tử đó. Tình yêu của tôi không còn trong sáng như ban đầu. Lúc nào cũng cái mớ suy nghĩ, mình có trong trắng, có vô tư thì cũng bị đối xử bạc bẽo thôi nên chẳng tội gì phải khổ.

Mối tình đầu tôi giữ gìn bao nhiêu thì gặp người thứ 2 này tôi lại dễ dãi bấy nhiêu. Khác hẳn với anh đầu, anh này đòi hỏi tôi rất nhiều và tôi cũng chẹp miệng đồng ý. Thiết nghĩ, có tình yêu thì phải có tình dục thì mới được lâu dài. Vậy là tôi đã trao cho anh chữ x thứ 3 trong tình yêu.
Cuộc sống buông thả cứ thể vây lấy tôi, bỏ tiết, thậm chí là bỏ cả buổi học, bỏ thi xác định thi lại để đâm đầu vào những cuộc vui chơi mà anh chàng nhà giàu kia là người tung tiền chi phí. Tôi thỏa mãn với thứ gọi là tình yêu ấy. Sau 1 lần vượt rào không an toàn, tôi đã dính bầu và hiển nhiên tôi không thể giữ lại đứa con vì sau khi nghe tin anh đã cao chạy xa bay. Tôi lại bị bỏ rơi với lý do lãng xẹt: "Bố mẹ anh không cho anh yêu con gái tỉnh lẻ".
Sau mối tình này, tôi chẳng còn gì phải giữ, tôi cũng bảo lưu kết quả để trở thành tiếp viên của một nhà hàng lớn mà gia đình không hề hay biết. Cuộc sống của tôi cứ sa đọa như thế cho tới gặp được anh - một người đang gặp rắc rối trong chuyện gia đình. Gặp anh không giống như những người đàn ông tôi từng phải tiếp, anh không đòi hỏi bất cứ điều gì mà chỉ yêu cầu tôi ngồi nói chuyện cho đỡ buồn, chúng tôi nói chuyện rất hợp gu và dần dần có tình cảm với nhau lúc nào không biết.
Lần này, mọi chuyện đều đến tự nhiên khiến tôi không còn cái suy nghĩ phải trả thù đàn ông nữa, tôi đã yêu anh thật lòng, và tôi biết anh cũng có tình cảm với tôi. Qua nhiều lần nói chuyện, tôi biết vợ chồng anh trục trặc là do chuyện con cái, anh mong con nhưng vợ anh lại hờ hững chuyện này, cô ấy không muốn có con với anh có lẽ là do không còn yêu anh nữa. Một thời gian sau, trong tôi nảy ra 1 ý tưởng.
Mấy khi gặp được người hiền lành tử tế lại nói chuyện tâm đầu ý hợp, tôi quyết định dừng cuộc chơi trả thù đàn ông. Tôi muốn trở thành vợ anh. Tranh thủ cơ hội, tôi đã giở trò gạ tình để có con với anh. Tôi đã rất chuyên nghiệp trong việc này nên sớm có tin vui để báo cho anh.
 Tôi tưởng một người khát con như anh sẽ ôm trầm lấy tôi và sung sướng nhưng không, một thái độ lạnh lùng cùng những lời thật chua xót: "Biết thế nào được đứa con trong bụng là con anh chứ, em là gái làng chơi mà!" Tôi thấy hụt hẫng vô cùng và bắt đầu thấy lo cho số phận đứa con trong bụng.
Khác hẳn với mọi lần, tôi không còn vô tâm mà dễ dàng bỏ con một cách tàn nhẫn nữa. Tôi lo lắng cho số phận của con và số phận của mình. Tôi mà cố tình bỏ con một lần nữa liệu sau này tôi có được làm mẹ nữa hay không? Nhưng nếu giữ lại con thì cuộc sống của mẹ con tôi sẽ thế nào khi trong tay tôi không có nổi vài trăm nghìn, khi cuộc sống của tôi như những cây tầm gửi, sống nhờ vào những người có nhu cầu giải khuây. Hơn bao giờ hết tôi ước mình có được 1 cuộc sống đời thường hạnh phúc có chồng và có con. Tôi phải làm gì trong hoàn cảnh này bây giờ?