Lời thú chua xót của kẻ thứ ba cướp chồng người
Bồ nhí đau khổ dù đã trả thù được vợ chồng người tình
Nước mắt gã đàn ông tham vàng bỏ ngãi
Không biết các mẹ khác có gặp tình huống dở khóc dở cười như mình không. Song mình cực kỳ ngứa mắt và dị ứng với cảnh diễn ra thường xuyên, liên tùng tục ở nhà mình. Đó là bố chồng nhà mình thường rất thích sang phòng con dâu nằm ngả lưng các chị ạ. Mình chưa góp ý thẳng, mới chỉ dám nói bóng gió với chồng và mẹ chồng. Song dường như vì chưa góp ý thẳng như thế nên thói quen của bố chồng mình vẫn tiếp diễn. Cả nhà chồng thì coi đó là chuyện bình thường, còn mình thì không thể coi là bình thường được.
Mình mới về làm dâu nhà chồng gần 9 tháng nay. Tất nhiên, vợ chồng mình chưa có tin vui nên đến giờ vẫn có thể nói là vợ chồng son. Nhà chồng mình là nhà 4 tầng nên vợ chồng mình ở chung với bố mẹ chồng. Bố mẹ chồng mình đều về hưu nên hàng ngày họ ở nhà lo cơm nước, việc nhà tinh tươm. Còn vợ chồng mình thì đi làm.
Có thể khẳng định bố mẹ chồng mình khá tốt tính, chăm chỉ, chịu khó. Tuy nhiên mình không sao ưa được bố chồng. Bởi vì ngoài những tính tốt đẹp ấy ra, ông khá cục súc. Bằng chứng là ông suốt ngày cằn nhằn, chửi mẹ chồng mình dù cho nhiều lúc mẹ chồng chẳng làm gì ông cả. Mà bố chồng mình toàn mắng chửi ngay cả lúc có con dâu, con trai. Vì thế mà mình ấn tượng không tốt và rất ghét ông vì cái tính cục cằn ấy
Làm sao để cải thiện tình hình cho bố chồng đỡ vô duyên? Ảnh minh họa |
Điểm ghét thứ 2 mà mình cũng không ưa ở bố chồng chính là tính bảo thủ và gia trưởng của ông. Trong nhà mình bố chồng nói gì là nhất, các con không được ý kiến. Ông nói gì cũng đúng nữa, không có chuyện sai.
Nhưng điểm đáng ghét nhất mà mình ghét ở bố chồng chính là cái tính vô duyên vô ý tứ của ông. Dường như bố chồng mình là người chẳng biết đến chữ ý tứ là gì. Nhà có phòng riêng, vợ chồng nhà mình đang ở trong phòng, ông cứ xồng xộc xông vào. Điều đáng ghét ở chỗ, bố chồng chẳng biết tới cả phép lịch sự tối thiểu và gõ cửa hay đáng tiếng một câu. Ông cứ tự ý mở cửa vào. Rồi những lúc 2 vợ chồng mình không có nhà, ông cũng cứ vào phòng riêng của 2 vợ chồng nằm nghe nhạc.
Nói chung, bố chồng mình vô duyên không thể tả. Hầu như ngày nào ông cũng phải vào phòng của con dâu để nằm ngả lưng. Lúc mình đi làm thì không sao nhưng có đợt chân của mình bị đau hơn 1 tháng do va chạm xe cộ nhẹ trên đường. Do đó, mình phải xin nghỉ làm ở nhà làm online. Mình ở nhà nhưng khi làm việc mình cũng hay ngồi máy tính làm. Thế mà có con dâu làm việc trong phòng, bố chồng mình cũng vào phòng con dâu nằm ngả lưng nữa.
Mình cực kỳ khó chịu nên tối về đã nói với chồng để anh bảo bố. Không ngờ chồng mình chẳng những không dám nói lại với ông còn bảo: “Chắc bố sợ em buồn khi ở nhà nên vào hỏi thăm”. Song mình không thể chấp nhận được cách hỏi thăm như thế. Ai đời bố chồng cứ vào nằm ở phòng con dâu như thể chung phòng với con dâu vậy.
Suốt 1 tháng mình ở nhà, chuyện ấy cứ liên tục tiếp diễn như cơm bữa. Mình khó chịu ra mặt và nói với cả mẹ chồng mình. Mẹ chồng mình một lần nữa lại vô tâm hệt như chồng mình. Bà còn bảo chuyện đó là chuyện thường, người trong cùng một nhà mà phải ý tứ. Bà còn bảo chắc ông ốm mệt nên vào phòng mình cho yên tĩnh. Rồi mẹ chồng cũng nói ở đây, bố mẹ chồng vào phòng con dâu là chuyện thường tình. Trong nhà này, phòng nào cũng của ông bà cả, giường nào cũng thế, chẳng lẽ nhà của mình mà không được phép tự nhiên vào nằm ngả lưng?
Thật sự đến mẹ chồng còn nói như vậy thì mình đã bó tay. Nhiều lúc không thể chịu được cảnh như thế mà hai vợ chồng mình cứ cãi nhau. Sao ở nhà chồng mình mọi người có thói quen vô duyên đến thế. Ở nhà mình không bao giờ có chuyện bố chồng vào phòng con dâu như thế bao giờ nên mình nhìn cảnh như vậy ở nhà chồng rất ngứa mắt.
Mình có nên thẳng thắn góp ý cho bố chồng 1 lần nghiêm túc không? Mình sợ chồng và mẹ chồng đã chẳng thấy bất thường và bênh nhau chằm chặp như vậy thì chắc nói ra cũng chẳng cải thiện được tình hình, có khi lại còn bị ghét. Nhưng ở chung kiểu này mình thấy ngột ngạt khó chịu quá.
Làm sao để cải thiện tình hình cho bố chồng đỡ vô duyên, đỡ vào phòng vợ chồng mình hơn mà không phải tính chuyện ra riêng? Hay là cứ giả ngây giả ngô như họ để lúc nào có con nhỏ thì ra riêng một thể?