News

6/recent/ticker-posts

Chồng bêu riếu chuyện vợ "mất trinh" với cả gia đình

Mỗi lần về quê thăm ba mẹ chồng, em chồng họ đều tỏ thái độ chê bai nhưng cháu làm lơ và tiếp tục sống.




Sau 4 tháng được anh theo đuổi cháu đã nhận lời yêu anh và trao thân gửi phận cho anh. Thật ra lúc đầu cháu không nhận lời yêu anh. Vì cháu mặc cảm không còn trong trắng. Vì trước đó 1 năm cháu có quen một người con trai. Cũng gần 1 năm nhưng người đó chỉ muốn lợi dụng. Sau khi tìm mọi cách nói buồn chuyện gia đình thì đã lừa cháu vào khách sạn. Lúc đó cháu hỏi anh có chuyện gì buồn thì anh ta không nói gì mà cưỡng hiếp cháu, lúc đó là năm 2008.
Sau đó cháu đi xin việc và sống nơi khác. Cháu gặp chồng cháu anh đã nhiều lần ngỏ lời yêu nhưng cháu không nhận lời vì mặc cảm quá khứ và muốn học liên thông đại học. Anh nói thương cháu và nói sẽ giúp đỡ tiền cho cháu học xong rồi cưới. Cháu nghĩ anh thật lòng và chấp nhận yêu anh.
Sau đó anh đề nghị quan hệ vì cũng không còn gì để giữ. Sau đó mấy tháng thì cháu có thai ngoài ý muốn. Gia đình chồng không thích nên không có mâm quả và làm lễ gia tiên gì cả. Mỗi lần về quê thăm ba mẹ chồng, em chồng họ đều tỏ thái độ chê bai nhưng cháu làm lơ và tiếp tục sống.
Còn về phần cháu và chồng thì đi làm tiền ai nấy giữ vì chồng cháu không đưa tiền về cho cháu giữ. Mâu thuẫn vợ chồng cháu bắt nguồn từ đây. Mỗi tháng chỉ đưa 1 đến 2 triệu đồng để nuôi con. Từ lúc kết hôn cháu và con ở nhà ngoại còn chồng cháu đi làm xa lương 5 triệu đồng/tháng. Chồng cháu làm ở trại chăn nuôi.
Sau đó năm 2013 cháu có đề nghị chồng thuê nhà trọ ở gần chồng, cháu đi xin việc khác để vợ chồng ở gần. Lúc này lương chồng cháu đã đươc 15triệu đồng/tháng.  Sau đó cháu phát hiện có thai và chồng bắt làm lại chỗ cũ và tiếp tục ở nhà ngoại để sinh bé. Nhưng đi làm lại được 1 tuần thì bị động thai bác sỹ khuyên cháu nên ở nhà dưỡng thai. Nếu tiếp tục đi làm sẽ bị hư thai.
Về bàn với chồng thì chồng cháu cho là cháu làm biếng không chịu đi làm. Còn cháu vì sợ mất con nên không chịu đi làm chỉ ở nhà dưỡng thai. Chồng cháu cứ hay gọi điện thoại về nói cháu vô dụng làm biếng. Lúc đó vợ chồng cháu gặp nhau là cãi nhau. Và cháu yêu cầu chồng chu cấp cho 2 mẹ con 4 triệu đồng/tháng để chi tiêu. Lúc đầu chồng cháu không chịu nhưng cháu ra sức thuyết phục là vì cháu sức khỏe yếu thật chứ không phải giả vờ. Nếu cứ ép đi làm hư thai thì ai chịu trách nhiệm.
Gần đây chồng cháu còn quen 1 cô gái làm trong quán bia ôm. Hai người nhắn tin và điện thoại cho nhau. Cháu không biết hai người đã đi quá giới hạn chưa. Khi cháu kiểm tra điện thoại và phát hiện tin nhắn và các cuộc gọi thì chồng cháu vội xóa và đập điện thoại. Nói cháu khùng làm chuyện xằng bậy. Xin cho cháu lời khuyên có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này không, nếu tiếp tục thì cháu nên làm sao với ánh mắt khinh thường của gia đình chồng và bạn bè thân của chồng. Hay cháu nên dứt khoát ly hôn.

(Bạn đọc giấu tên)
Chào em!
Anh ấy đem chuyện quá khứ buồn của em ra nói với gia đình và bạn bè của mình là một việc khó lòng mà chấp nhận được khi điều đó ảnh hưởng đến danh dự của em. Chồng em không coi trọng em và sẵn sàng đem em ra lăng mạ. Chuyện này không thể chịu đựng với bất cứ ai nhất là đối với chồng - người đáng lẽ phải che chở và yêu thương mình nhất.
Với sự đối xử vô trách nhiệm và có gì đó gọi là tàn nhẫn của chồng em em có cảm thấy cuộc hôn nhân này còn mang lại hạnh phúc cho mình không. Người vợ đã sinh ra 2 người con cho gia đình luôn cần được trân trọng có như vậy các con mới có được tấm gương để yêu thương cha mẹ.
Về phần em em có muốn tiếp tục hôn nhân này hay không, với câu hỏi đó chỉ một mình em có thể trả lời. Nhưng tôi chắc một điều hôn nhân cần xây dựng trên tình cảm trách nhiệm, tôn trọng yêu thương và gắn bó lẫn nhau.
Hôn nhân không bao giờ có hạnh phúc nếu nó được xây dựng trên cơ sở của sự chịu đựng và thiếu tôn trọng. Có thể không cần để ý đến bạn bè của chồng em và gia đình anh ấy, em hãy tập trung vào mối quan hệ giữa hai người. Những gì anh ta đã làm, những gì em đã trải qua. Cảm xúc của em, em đang cảm thấy như thế nào?
Hôn nhân là để mang lại hạnh phúc, em hãy chọn niềm vui hạnh phúc, đừng chọn khổ đau thêm nữa. Ai trong chúng ta cũng xứng đáng được hạnh phúc và em cũng vậy. Chúc em mạnh mẽ để tìm đến được những bến bờ hạnh phúc thực sự.