Cô gái mang thai quỳ gối, cắt cổ tay trước cửa nhà bạn trai
Thất vọng vì bạn trai đòi vào nhà nghỉ kiểm tra trinh tiết
Trớ trêu bắt quả tang chồng ngoại tình với cậu bạn thân
Sau khi tốt nghiệp cấp 3, tôi đỗ vào 1 trường đại học ở Hà Nội. Đầu năm nhập học, tôi rất ngạc nhiên vì trong lớp có 1 anh hơn tôi những 12 tuổi. Anh ấy đã có vợ và 1 cô con gái 3 tuổi. Vì khoảng cách tuổi tác nên chỉ có vài bạn dám nói chuyện với anh, trong đó có tôi.
Anh vốn đã tốt nghiệp ngành Khách sạn du lịch, đang làm việc tại 1 khách sạn lớn ở Hà Nội. Anh cần có thêm bằng về chuyên ngành Ngoại ngữ nên mới thi và học cùng tôi. Do tính chất công việc nên tiếng Anh giao tiếp của anh rất tốt. Chính vì thế khi nói chuyện với anh, anh rất hay đệm tiếng Anh vào để tôi tăng khả năng giao tiếp.
Lúc đầu chưa tiếp xúc nhiều, tôi còn có lúc nghĩ anh hay thích chơi trội. Nhưng sau mới biết là anh đang giúp tôi giao tiếp tốt hơn, tự tin hơn. Với sự nhiệt tình, gần gũi của anh làm tôi sớm có cảm giác như có thêm 1 người anh trai. Và cứ thế chúng tôi thân thiết với nhau hơn, thường xuyên trao đổi, làm bài tập nhóm cùng nhau. Trong thời gian đi học, anh tạm làm việc online nên cũng có khá nhiều thời gian rảnh. Anh tạo điều kiện cho cả nhóm về nhà anh học tiếng Anh như buổi học ngoại khóa.
Ở đó, chúng tôi được anh dạy tiếng Anh bằng những bài hát, trò chơi... nên ai cũng rất thoải mái. Thế là đều đặn tuần 2 buổi chiều chúng tôi có mặt ở nhà anh để học nhóm. Tôi thật lòng rất ngưỡng mộ anh - người đã đi làm và nhất là có gia đình rồi mà vẫn cố gắng học hành lại còn học rất giỏi. Vốn tiếng Anh của anh khiến những đứa học chuyên Anh như tôi cũng phải thán phục. Rồi dần sự thán phục đó chuyển thành tình yêu lúc nào tôi cũng không biết.
|
Hàng ngày, tôi mong được đến lớp, hàng tuần tôi mong tới ngày tới nhà anh học nhóm... và tình yêu đó cứ dần lớn lên trong tôi - một tình yêu thầm kín. Có lẽ anh cũng không hề biết được tình cảm này của tôi mà chỉ coi tôi như em gái.
Tôi vốn là đứa rất dễ gần thế nên tôi cũng sớm có được tình cảm của vợ và cô con gái 3 tuổi nhà anh. Vợ anh cũng là người hiền lành và sống rất tình cảm, lại là con gái duy nhất nên rất muốn thêm chị thêm em. Sau 1 thời gian đến nhà anh học, chị rất quý tôi và nhận tôi làm em gái. Chị dạy con gái gọi tôi là dì. Tôi rất vui vì nhận được tình cảm này từ gia đình anh.
Rồi vợ anh đi công tác 1 tháng. Chị định bảo bố con anh về bà ngoại ở tạm để bà đỡ đần con cái nhưng anh không đồng ý và muốn hai bố con thử chăm nhau xem sao. Chị cũng chiều theo ý anh nhưng vẫn lo lắng và không yên tâm. Thế nên thấy con gái quý tôi, chị cũng có nhờ trong thời gian chị đi vắng, nếu hôm nào mấy anh em có học cùng nhau thì cuối buổi đón cháu hộ chị để anh đỡ bận. Anh có thể tranh thủ thời gian đó cơm nước. Tôi liền đồng ý. Và thế là tôi nghiễm nhiên được ở lại sau giờ học nhóm.
Vẫn như thường lệ, học nhóm xong, cả nhóm về, tôi đi đón bé M nhưng hôm đó, bà ngoại lại sang đón cháu về ông bà chơi và bảo anh về đó ăn cơm luôn nhưng anh không về vì bận. Trong tôi, đang lờ mờ thấy mình có một cơ hội gì đó cho mình. Tôi dắt xe về nhưng trong lòng vẫn lưỡng lự, vẫn luyến tiếc điều gì đó và có gì thúc giục tôi phải quay lại.
Tim tôi đập loạn nhịp khi bấm chuông cổng nhà anh. "Sao thế, em gái quên gì à?" - câu hỏi này lẽ tôi nên tỉnh lại chứ không nên mù quáng chứ? - Anh chỉ coi tôi là em gái thôi mà. Nhưng không, tôi vẫn vào nhà và nói tối nay, bạn ở trọ cùng về quê nên mua đồ ăn về nấu cơm 2 anh em cùng ăn luôn.
Anh vui vẻ đồng ý mà cũng chẳng hề nhận ra tôi có sự thay đổi lạ. Lúc đó, cảm xúc của tôi thật khó tả, tôi có cảm giác mình như chủ gia đình, như một người vợ đang chuẩn bị bữa tối cho chồng vậy. Tôi bỗng trở nên e ấp lạ thường không phải tôi giả bộ mà là tôi không thể làm chủ được mình nữa. Chẳng biết những lời lẽ đong đưa, ánh mắt gợi tình tôi học được ở đâu mà nay lại thể hiện chuyên nghiệp đến thế. Nghĩ lại thật đáng xấu hổ và vô liêm sỉ. Tại sao tôi lại có thể như thế được?
Bằng cả tình yêu, sự rung động đầu đời mãnh liệt, tôi đã được anh chấp nhận. Nhưng tôi biết anh chỉ bị tôi mời gọi lúc anh đang thiếu vợ - cái bản năng - cái sinh lý của anh cần tôi lúc đó chứ không phải trái tim anh cần tôi như tôi mong muốn. Nhưng như thế cũng đủ cho tôi mãn nguyện.
Từ sau cái đêm đầy tội lỗi đó tới nay, đã 2 tháng nay tôi không dám đối diện với anh. Tôi lúc nào cũng đi học muộn để chủ động tránh mặt anh, ngồi xuống cuối lớp. Còn anh cũng có vẻ rất hối hận vì đã không kìm nén nổi mình, để cái đêm hôm ấy diễn ra. Song sự thật như muốn trêu ngươi tôi khi mới đây, tôi còn phát hiện mình đang có thai với anh.
Tôi đang hoang mang cực độ không biêt phải làm gì khi mới là sinh viên năm nhất, chưa lấy chồng mà lại có thai? Chuyện này giờ mới chỉ có mình tôi biết nhưng tôi không đủ dũng cảm để bỏ đứa bé đi. Tôi có nên nói với anh không? Vợ anh biết được sẽ sốc như thế nào? Tôi phải làm gì bây giờ đây?