Nuông chiều vợ đến mức vợ ngoại tình không dám bắt quả tang
Bi kịch đưa con gái đi bắt quả tang chồng ngoại tình
Hai lần bỏ thai, người yêu nói em "chẳng là gì của anh"
Trong suốt ba năm cấp 3 tôi đã có một mối tình đẹp của tuổi học trò, cô ấy học kém tôi một lớp, lại là một cô gái xinh đẹp, học giỏi, ngoan hiền, chính vì thế mà có vô số các bạn nam sinh trong trường tỏ tình, tuy nhiên, cô ấy lại chọn tôi.
Chúng tôi yêu nhau được gần 3 năm, được nhiều người ủng hộ, thầy cô trong trường đều biết, nhưng thành tích học tập của tôi và cô ấy đều rất cao, đặc biệt là cô ấy, do vậy thầy cô cũng chỉ khuyên chúng tôi yêu thì yêu những vẫn phải giữ được phong độ học tập.
Về phía gia đình 2 bên cũng không có gì khó khăn, bố mẹ tôi là công viên chức nhà nước nên cũng rất tâm lí, tôi thường xuyên đưa cô ấy về nhà học, chơi... và cũng thường xuyên đến nhà cô ấy ăn cơm. Bố mẹ cô ấy tỏ ra rất quý mến tôi. Nhiều học sinh trong trường tỏ ra ngưỡng mộ, ghen tị với chúng tôi. Nói chung, tình yêu của chúng tôi trong sáng và không bị bất kì một cản trở nào.
Rồi thời gian dần trôi đi, kỳ thi đại học cũng đến, ngỡ tưởng cô ấy sẽ cùng tôi thi vào trường Đại học Y như dự định ban đầu của hai đứa, nào ngờ cô ấy đã gửi hồ sơ sang một trường đại học bên Singapore từ mấy tháng trước. Khi biết được chuyện đó tôi rất sốc, không biết phải làm thế nào để giữ được bình tĩnh. Cô ấy đến gặp tôi và đề nghị chia tay, với lí do là vì cô ấy sẽ sớm sang Singapore một thời gian rất dài, nên không thể tiếp tục yêu tôi. Lúc ấy tôi như chết điếng người, không còn biết gì nữa.
Vì vốn là một thằng con trai có cá tính, mạnh mẽ và rất sĩ diện, nên tôi không bi lụy như những người khác, từ hôm chia tay tôi không còn gặp, liên lạc với cô ấy nữa. Mấy ngày đầu tôi vẫn tỏ ra như không có chuyện gì, nhưng chỉ vài tuần sau tôi luôn cảm thấy như thiếu đi cái gì rất quan trọng. Đã nhiều lần tôi đứng trước cổng nhà cô ấy, rồi lại quay xe về, nhiều lần bấm số gọi nhưng lại vội vàng tắt đi. Tôi cả ngày như người mất hồn, khiến bố mẹ rất lo lắng, sợ sẽ ảnh hưởng đến kỳ thi đại học sắp tới.
|
Nhưng cũng rất nhanh sau đó, tôi lấy lại được tinh thần. Kì thực tôi vẫn còn yêu cô ấy lắm, thế nhưng cứ nghĩ đến sự lạnh lùng, vô tâm của cô ấy, tôi lại cảm thấy đau đớn, và rồi tôi hạ quyết tâm sẽ thi đỗ đại học, sẽ tìm cho mình một người yêu tài giỏi hơn cô ấy rất nhiều, không được vấn vương gì thêm về người con gái này.
Sau những cố gắng, nỗ lực của bản thân, tôi thi đỗ trường Y. Trong quãng thời gian là sinh viên, vì những tổn thương trước kia, tôi sợ tình yêu và không tin vào thứ gọi là tình yêu, tôi đã không thể yêu thêm ai được nữa. Có lẽ tình cảm của tôi dành cho cô ấy quá sâu đậm. Thời gian trôi qua, sau 8 năm, giờ đây tôi đã là một bác sĩ, có rất nhiều cô gái thích và tỏ tình với tôi, bạn bè cũng giới thiệu cho tôi một vài người. Vì nể bạn bè, nên tôi cũng có đi gặp mặt mấy lần, chỉ là đi cho qua lần, chứ thực ra tôi biết sẽ chẳng thể thay đổi được gì trong con người tôi.
Đã có lần tôi nghe cậu bạn kể về người yêu cậu ấy vừa mới về nước, cậu ấy quen khi đi dự hội thảo nước ngoài. Nhưng lúc đó tôi cũng không mấy quan tâm. Nào ngờ lại là cô ấy, chúng tôi ngồi ăn cơm, và cố tỏ ra không quen biết nhau. Đúng là chúng tôi đã đóng kịch rất tốt, không một ai nghi ngờ gì. Lúc ra về, cô ấy cùng bạn tôi ra tiễn tôi, khi đi gần sát tôi, cô ấy có ghé sát lại người tôi và nói nhỏ “Tối về đừng ngủ sớm, chờ tin nhắn của em nhé!!!”.
Trên đường về, trong đầu tôi luôn hiện hữu hình bóng em, tôi vẫn còn yêu em, thực sự yêu rất nhiều. Suýt chút nữa tôi đã ôm cô ấy khi ở nhà bạn, nhưng cũng may lí trí của tôi còn kiểm soát được. Về đến nhà tôi không sao ngủ được, tay nắm chặt chiếc điện thoại chờ tin em, tôi đặt ra rất nhiều giả thuyết cho mình, rằng nếu cô ấy nói còn yêu mình, nếu cô ấy nói sắp lấy chồng, hay giả dụ là cô ấy chỉ hỏi thăm cuộc sống của mình thôi.... đang suy nghĩ miên man thì có tin nhắn đến.
Là cô ấy thật, tin nhắn đầu tiên cô ấy hỏi thăm xã giao vài câu, rồi từ lúc nào không hay cô ấy đã đề cập đến vấn đề tình cảm, đúng như dự đoán ban đầu, cô ấy nói còn yêu tôi và muốn quay lại. Cô ấy nói không yêu Phong (tên cậu bạn thân tôi), chỉ là cô đơn quá nên mới nhận lời yêu Phong thôi. Nhưng quả thực nếu không yêu Phong sao cô ấy lại nhận lời về nhà Phong ra mắt, nếu còn yêu tôi sao khi về nước cô ấy không đến tìm tôi, tôi vẫn chưa thay đổi địa chỉ nhà mà.
Sau ngày hôm đó, cô ấy liên tục nhắn tin, gọi điện cho tôi đề nghị quay lại. Tôi thật sự rất bối rối, vì vẫn còn yêu cô ấy nhiều lắm, nhưng cũng hận cô ấy nhiều, vả lại tôi cũng không thể phá vỡ hạnh phúc của Phong, không muốn mất đi một tình bạn đẹp. Tôi phải làm gì???