Vợ sảy thai, bồ của chồng đăng hình mặc áo cưới
Lời trần tình của gã đàn ông bỏ vợ mới cưới chạy theo tình cũ
Bi kịch chồng ngoại tình với đồng nghiệp ngay trước mặt
Chồng tôi là dân xây dựng, tính tình anh khá nghệ sĩ, lãng mạn lại có tài ăn nói. Từ hồi chưa yêu nhau, anh đã được nhiều cô gái để ý, dù lúc đó anh chẳng có gì ngoài tấm bằng đại học. Yêu rồi cưới nhau, anh khẳng định cả đời này không bao giờ lừa dối tôi. Chẳng hiểu sao tôi lại tin anh 100% như thế, tin như thể bị “bỏ bùa”.
Sau đám cưới, vợ chồng tôi sống trong một căn hộ tập thể cũ do bố mẹ tôi cho. Tôi làm ở một ngân hàng còn chồng đi đi về về theo công trình. Cứ thế khoảng 2 năm thì anh được chuyển về tổng công ty, từ đó chúng tôi mới chấm dứt cảnh “vợ chồng ngâu”. Tôi rất tự hào về chồng bởi anh xuất thân trong một gia đình có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn, từng phải bốc vác, bưng bê kiếm ăn.
Đến giờ anh đã trở thành một giám đốc được nhiều người nể trọng. Toi biết ngoài tình yêu, anh còn biết ơn tôi bởi đã cùng anh đi qua những năm tháng khốn khó của cuộc sống để có được thành công như ngày hôm nay. Cũng vì sự gắn bó son sắc như vậy nên tôi tự tin rằng không bao giờ có chuyện chồng ngoại tình.
Tôi tự tin rằng không bao giờ có chuyện chồng ngoại tình.
Nhưng cuộc đời luôn có những ngã rẽ không lường trước được. Một ngày tôi phát hiện chồng cặp bồ với cô kế toán ở công ty. Trớ trêu thay, cô ta còn đang mang thai ở tháng thứ 3. Ngân (tên cô gái đó), 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học và ngay sau khi được tuyển vào công ty, cô ta đã tìm cách tiếp cận chồng tôi. Và ngườ chồng đứng đắn tôi nguyện tin tưởng suốt đời đã ngả vào lòng cô ta. Chỉ đến khi tôi biết chuyện thì anh mới tỉnh ngộ.
Uất ức, căm giận vì bị lừa dối, lúc đó trong đầu tôi chỉ có một suy nghĩ duy nhất là ly hôn chồng. Ngay đêm đó tôi ngồi viết đơn. Nhưng khi quay sang thấy hai đứa con trai đẹp như thiên thần đang say ngủ, tôi lại không đành lòng. Tương lai của các con tôi sẽ ra sao khi bố mẹ ly hôn. Hơn nữa chồng tôi thành tâm xin lỗi và hứa sẽ sửa đổi, sẽ không có lần thứ hai. Vì vậy tôi đã cất lá đơn ly hôn, nén nỗi đau để tha thứ cho chồng.
Tôi quyết định nuôi con riêng của chồng. Ảnh minh họa |
Với kinh nghiệm của tôi, tôi chăm sóc cho đứa bé rất chu đáo từ bữa ăn đến giấc ngủ. Cu Bin – tên cậu bé, rất quấn tôi và không rời tôi nửa bước. Thời gian trôi qua, không còn khoảng cách giữa tôi với con riêng của chồng. Hai con trai tôi cũng rất yêu quý em. Ngày cu Bin gọi tôi tiếng “mẹ” đầu tiên, tôi đã coi con như con ruột của mình. Chồng tôi sau vụ ngoại tình đó đã tỉnh ngộ, anh chỉ tập trung vào công việc và hết lòng chăm sóc vợ con, gia đình.
7 năm trôi qua, cuộc sống yên bình, tôi thấy mình như ở giai đoạn hạnh phúc nhất cuộc đời.
Thế nhưng nhân tình của chồng một lần nữa xuất hiện khiến mọi thứ đảo điên. Bắt đầu từ một cuộc điện thoại lạ vào buổi chiểu hôm ấy, giọng ở đầu dây bên kia cất lên: “Em là Ngân, mẹ của cu Bin đây chị”. Tôi giống như bị hất một gáo nước lạnh vào mặt. Tay rôi run lên, tôi cố giữ bình tĩnh để trả lời cô ta với giọng bình thản nhất. Cô ta nói muốn mời tôi uống café. Cô ta nói quay trở lại để xin phép tôi cho đón con trai về. Số tiền ngày trước tôi đưa, cô ta xin hoàn lại đầy cho tôi, chỉ mong nhận lại con trai. Tôi đứng chết trân nhìn cô ta rồi không nói lời nào, rồi tôi đứng dậy bước thật nhanh ra khỏi quán.
Tôi luống cuống gọi cho chồng, vừa khóc nức nở vừa kể lại với anh chuyện gặp lại Ngân cùng lời đề nghị của cô ta. Tối hôm ấy tôi nhất quyết đòi chồng chuyển nhà, cắt đứt liên lạc để cô ta không tìm thấy chúng tôi nữa. Chồng tôi cũng rất bối rối và không biết giải quyết thế nào.
Nghĩ rằng cô ta cần tiền, hôm sau tôi rút từ tài khoản ngân hàng một số tiền lớn để đưa cho Ngân, với hi vọng cô ta sẽ cầm tiền và âm thầm rời đi như 7 năm về trước. Nhưng lần này cô ta không đồng ý. Thì ra sau chuyện ngoại tình với chồng tôi bị vỡ lở, cô ta bỏ việc vào Đà Nẵng làm lại cuộc đời. Một thời gian sau cô ta quen một đại gia và kết hôn, nhưng mãi không sinh được con. Giờ cô ta muốn đón con trai về, trên danh nghĩa nhận làm con nuôi.
Nghe câu chuyện của Ngân tôi có chút động lòng thương cảm. Nhưng nghĩ đến việc mất đi đứa con bao lâu nay tôi hết lòng chăm sóc như con ruột, tôi cảm thấy rất đau lòng và không biết phải làm thế nào. Mọi người hãy cho tôi một lời khuyên với.