Xót xa giây phút ân ái trước ngày người yêu lên xe hoa
"Nằm xa tôi ra, động vào cô là đen hết cả đời"
Chuyện tế nhị khiến mình vô cùng xấu hổ mỗi khi "gần gũi" chồng
Tôi yêu chồng gần 2 năm mới tiến tới hôn nhân. Khi yêu, tôi cũng đôi ba lần về nhà anh chơi. Nói chung là tôi không thích nhà anh lắm, bởi diện tích thì nhỏ mà người ở thì đông, rât bất tiện. Chồng tôi cũng nói là nếu cưới sẽ ra ở trọ chứ không ở trong nhà vì…không còn chỗ ở nữa.
Vậy mà cưới về, ngay đêm tân hôn, ba mẹ chồng không đồng ý cho chúng tôi dọn ra riêng. Ông bà cho rằng tiền trọ mỗi tháng cũng tầm 2 triệu, chi bằng cứ chịu khó ở chung một thời gian, tiết kiệm số tiền đó để xây nhà riêng. Dù không vui nhưng thấy ba mẹ chồng nói có lí nên vợ chồng tôi gật đầu đồng ý.
Nhà chồng tôi 2 tầng, nhưng mỗi tầng chỉ có 2 phòng. Tầng một là phòng khách, nhà bếp và một gian nhỏ của bố mẹ chồng. Tầng 2 thì một phòng của vợ chồng tôi và một phòng của vợ chồng anh trai chồng. Anh chồng đã có con nên không gian sinh hoạt càng hạn hẹp. Nhà lại cũ nên cách âm rất kém. Vợ chồng tôi ở nhà bố mẹ đẻ nhưng chẳng khác nào ở trọ, đi ra đi vào cũng chỉ có phòng mình là nơi riêng tư nhất.
Ở chung, nhiều chuyện xảy ra, cũng đôi lần xích mích vì nhiều nguyên nhân. Nhưng điều làm tôi khổ tâm nhất chính là "" của vợ chồng tôi. Phòng nhỏ, lại kề cận nhau, mọi âm thanh từ phòng này đều lọt qua phòng kia.
Nhớ đêm tân hôn, lên phòng rồi, chúng tôi vẫn phải rón rén vì sợ phát ra tiếng động. Làm "chuyện ấy" trong phòng riêng mà phải bí bí mật mật như đi trộm đồ. Vậy mà sáng sớm hôm sau, tôi đã nghe chị dâu trêu chọc: "Đêm qua chú thím làm gì mà mấy đứa cháu dưới tầng cũng không ngủ được. Đúng là vợ chồng mới cưới có khác". Mọi người nhìn nhau cười rúc rích, còn vợ chồng chúng tôi thì đỏ dừ mặt vì xấu hổ. Sau lần đó, chúng tôi thống nhất với nhau, lần sau tuyệt đối không được gây ra tiếng động dù là nhỏ nhất.
Lần thứ 2 tôi bị bắt gặp cũng thật là xấu hổ. Sáng ấy, tôi đã dậy làm vệ sinh xong và trở lại phòng gọi chồng thì anh đòi chiều tí ti. Chiều chồng, tôi cũng đồng ý. Thế nhưng, đang hăng hái trút bỏ xiêm y thì đứa cháu 4 tuổi thò đầu vào kêu chú thím xuống ăn sáng. Giật mình lại lúng túng vì bị trông thấy, chồng tôi vớ ngay cái chăn che kín cả hai vợ chồng và quát con bé đi ra ngoài.
Con bé ngơ ngác không hiểu gì, lại nghe thấy chú quát to quá nên sợ hãi khóc thét lên. Vừa khóc vừa chạy xuống dưới tầng và gào lên: "Chú thím đi trốn... Chú thím không được mắng con". Cả nhà chồng chắc ai cũng rõ sự tình nên khi chúng tôi kéo nhau xuống dưới thì chị dâu tôi trêu: "Mới sáng ra đã chơi trốn tìm à?!".
Sau lần đó, vợ chồng tôi hẹn nhau ra nhà nghỉ cho thoải mái. Nhưng lương tháng ít ỏi, đi nhà nghỉ nhiều thì cũng hoang phí quá. Chưa kể vợ chồng mới cưới, đêm đêm nằm cạnh nhau mà cứ phải nín nhịn thật khó chịu. Thế là tháng đó, vợ chồng tôi thâm thủng cả quỹ vì đi nhà nghỉ quá nhiều. Xót tiền, cả hai lại cố nghĩ cách để vừa an toàn, vừa tiết kiệm.
Rồi chúng tôi phát hiện một nơi khá hoàn hảo: nhà tắm. Một hôm, tôi bị mẹ chồng gọi vào nói nhỏ nhỏ một chuyện. Bà bảo vợ chồng chúng tôi không nên làm gì trong nhà tắm nữa, hoặc nếu có làm thì nhớ cẩn thận, đừng để sót lại... dụng cụ gì. Tôi ngẩn người. Lần ấy, tôi lại xấu hổ đến độ chẳng dám nhìn ai suốt mấy ngày trời.
Địa điểm lí tưởng cuối cùng cũng trở thành nơi phản chủ. Giờ chúng tôi thống nhất tuần 2 lần đi nhà nghỉ tâm sự rồi về cho an toàn. Nhưng kế sách đó về lâu dài lại không được lắm vì tốn kém. Vợ chồng mới cưới mà thế này thì đúng chẳng khác gì " mỡ treo miệng mèo mà mèo chẳng dám ăn". Thiệt là khổ tâm hết sức. Ai có cùng hoàn cảnh như tôi thì cho tôi lời khuyên với!