Lần vào từng đoạn chat của chồng với cô ta trên Facebook, tôi đau đớn không kìm được nước mắt khi đọc từng dòng tục tĩu, từng hình ảnh bệnh hoạn của hai con người đốn mạt đó gửi cho nhau…
Hậu quả của một đêm khóc trong vòng tay người đàn ông khác
Cưới 1 tháng, chồng có ... "người yêu mới"
Đau đớn khi đọc đoạn hội thoại "bẩn thỉu" của vợ và gã nhân tình
Hậu quả của một đêm khóc trong vòng tay người đàn ông khác
Cưới 1 tháng, chồng có ... "người yêu mới"
Đau đớn khi đọc đoạn hội thoại "bẩn thỉu" của vợ và gã nhân tình
Thật buồn là những ngày đầu năm mới, người ta vui vẻ bên gia đình, hạnh phúc sum vầy bên người thân thì tôi lại phải chịu cảnh đau đớn, tủi nhục như thế này.
Tôi lấy chồng cách đây 5 năm. Hai chúng tôi cùng quê và cùng cảnh xa nhà đi làm ăn, Tết nhất mới về quê một lần. Chúng tôi đã có hai đứa con, đứa đầu 4 tuổi và đứa thứ hai mới được hơn 2 tháng.
Những tưởng sinh được hai đứa con trai kháu khỉnh cho họ nhà chồng, anh ấy sẽ yêu thương chiều chuộng mẹ con tôi. Vậy mà, tôi không ngờ có ngày mình lại nhận được cái kết đắng như thế này.
Những năm trước, sau khi hoàn tất công việc, vợ chồng tôi thường rục rịch mua sắm các thứ rồi 28 Tết về quê. Nhưng năm nay, tôi về quê trước 1 tháng vì sinh con nhỏ. Chồng tôi xa vợ xa con 3 tuần mới về quê một lần. Người ta xa con thì nhớ, đằng này chồng tôi chẳng đoái hoài gì. Lâu lắm mới nhớ gọi điện cho tôi hỏi thăm con có khỏe có lớn không.
Năm nay, đúng 29 Tết, khi ba mẹ con tôi đang mong ngóng bố/chồng về quê sum vầy thì anh ấy báo tin phải đi công tác 1 tuần mới về. Sau đó ngày mồng 7 mới về thăm nhà hai hôm rồi tiếp tục đi làm.
Tôi buồn quá hỏi sao nhà xa, con nhỏ mới sinh mà anh không xin sếp cho về với gia đình, anh ấy bảo “Vì không còn ai. Ai cũng nhà xa con nhỏ cả nên anh xin đi để sếp biết mình chăm chỉ mà cân nhắc sau này’.
Thấy chồng nói thế dù buồn nhưng tôi vẫn động viên anh chịu khó làm việc vì dù sao anh cũng có chí tiến thủ như thế là quá tốt. Thế nhưng tôi đã sai lầm khi quá tin tưởng chồng.
Những ngày Tết, mới sinh còn ở cữ nên tôi được bố mẹ chồng ưu tiên không phải làm gì. Tôi rảnh rỗi thường xuyên vào chat hỏi chồng qua Facebook. Thấy anh ấy vẫn gửi ảnh thường xuyên nên tôi khá yên tâm và thương chồng vất vả vô cùng.
Vậy nhưng, tôi mồng 2 Tết, không hiểu sao đang chat với tôi giữa chừng, anh ấy tắt máy. Sau đó lại gửi cho tôi một câu không liên quan gì “Em về nhanh lên, nhớ muốn phát khùng rồi”.
Tôi bất ngờ hỏi lại “Em đang ở quê, về gì mà về?” thì chồng tôi nhanh chóng trả lời “Anh đùa em tí mà”. Biết có điều khuất tất nên tôi vội vàng vào tài khoản facebook của chồng.
Trước đây tôi vốn không thích việc riêng tư của chồng nên hiếm khi vào tài khoản của anh ấy và cũng chẳng biết mật khẩu là gì. Nhưng có lần về quê, chồng tôi vào bằng ipad của tôi nên vô tình lưu luôn tài khoản trong đó vì tôi thường vào Facebook qua điện thoại. Thật may là chồng tôi chưa đổi mật khẩu nên vào rất dễ dàng.
Tôi bắt đầu lần mò vào các đoạn chat của chồng. Vừa kéo xuống dưới, tôi đã thấy đoạn chat của chồng với một con bé không hề kết bạn mới cách đây mấy phút. Kích vào box chat, tôi choáng ngợp với những lời lẽ tục tĩu của bọn họ. Thậm chí tôi còn nhìn thấy những hình chat sex chồng tôi gửi và nhận với con bé kia. Tôi còn phát hiện cả sự thật chuyến công tác dài ngày chồng tôi lừa dối vợ con, lừa dối cả gia đình hai bên. Anh ta trơ trẽn tới mức, bao vé máy bay đi Đà Nẵng, Nha Trang với con bé kia tận 7 ngày Tết.
Con bé kia vào nhà bạn chơi một hôm còn lại cả hai ăn ngủ nghỉ chung phòng khách sạn. Thế mà tôi còn tin tưởng thương chồng phải vất vả cả những ngày Tết, phải xa vợ xa con xa gia đình đi làm.
Đau đớn, tủi nhục vô cùng nhưng tôi chỉ biết khóc một mình mà không dám nói với bố mẹ chồng vì sợ ông bà ăn Tết không vui. Lúc đó, vì không giữ được bình tĩnh nên tôi nhảy vào chửi bới hai kẻ bệnh hoạn, vô lương tâm kia để đứt dây động rừng. Mấy hôm nay, gọi điện hay nhắn tin chửi bới kiểu gì, anh ta cũng không thèm nghe máy hay nhắn tin lại.
Đau đớn, căm phẫn chỉ muốn ôm con bỏ đi nhưng lại nghĩ không một đồng trong tay khi nghỉ nuôi con 2 tháng trời rồi, giờ mẹ con biết đi đâu. Về ngoại thì chỉ làm xấu mặt bố mẹ, mà ở lại thì khốn khổ, nhục nhã vô cùng. Tôi phải làm sao đây để trừng trị gã chồng bệnh hoạn, bất nhân kia? Xin hãy cho tôi vài lời khuyên kịp thời lúc này.