Cú sốc lớn của gia đình tôi ngay trong ngày Tết
Cưới nhau một tháng chưa một lần qu an h ệ
Cạn nước mắt vì trót yêu nhầm anh họ
Là một bạn đọc trung thành của mục này, nhưng tôi chưa dám xuất đầu lộ diện tâm sự chuyện riêng dù cho tôi cũng có nỗi niềm khó nói và muốn bộc bạch. Tuy nhiên, theo quan sát của tôi, có lẽ tại vì tâm sự của nhà tôi "hiểm" quá, khó nói quá hay sao mà tôi chưa thấy có ai tâm sự trên mục nói hộ lòng mình. Hay là do nhà các bạn không có cảnh tái diễn này như nhà tôi?
Vì là tâm sự chuyện tế nhị có liên quan đến chồng nên trước khi đi vào kể lể chi tiết chuyện nhà mình, tôi cũng xin phép được giấu tên. Giấu tên cho chồng tôi nếu có đọc được anh cũng không thấy ngại hay cảm thấy ngượng vì bị vợ lôi lên đây "bôi tro trát trấu".
Tôi lấy chồng tính đến thời điểm này đã được 2 năm. Hiện vợ chồng tôi cũng có con trai nhỏ 7 tháng tuổi. Từ khi yêu và cưới chồng, nói thật tôi chưa hề chê chồng được ở điểm gì ngoài chuyện giờ tôi mới quyết định kể ra đây.
Chồng tôi năm nay 33 tuổi và là một người đàn ông khá thành công trong công việc. Anh cũng là trưởng phòng kinh doanh của một hãng ô tô lớn. Với thu nhập hàng tháng khá cao, song anh luôn đưa hết lương cho vợ giữ để lo toan cho gia đình. Là dân kinh doanh, nhưng anh cũng không bê tha, nhậu nhẹt bên ngoài. Anh cũng rất chững trạc, làm gì cũng có kế hoạch rõ ràng.
Ngoài ra, anh còn là người rất chiều chuộng vợ con và biết đối nội đối ngoại không chê vào đâu được. Anh luôn gần gũi với mọi người nhà ngoại, nhà nội. Cả nhà ai cũng quý mến và luôn lấy anh ra làm tấm gương cho các em noi theo.
Thế nhưng, dường như ở trong chăn mới biết chăn có rận. Là vợ, có ở cùng anh trong 1 nhà, tôi mới biết anh còn có một tật xấu mà bao lâu nay tôi không thể "tiêu hóa" nổi. Đó chính là chẳng hiểu sao cứ mỗi lúc vợ chồng gần gũi, đúng khi cao trào thì anh rất thường xuyên quăng bom.
Những lần đầu tiên khi gần chồng, thấy chồng thả bom một phát nổ to đùng như vậy, tôi thấy rất ngại ngùng và mắc cỡ. Thật sự tôi không dám kể với ai, cũng chẳng dám hỏi chồng. Còn anh thì thản nhiên không ý kiến gì, vẫn như không có chuyện gì xảy ra trong khi tôi thì ngại ở trong lòng khủng khiếp.
Nhiều lần sau đó, sợ chồng ngại nên tôi cũng im lặng không nói với chồng dù vẫn chưa quen được và vẫn bị mắc cỡ. Cho tới dạo gần đây, do đã quá quen thuộc với hiện tượng thả bom khi lên đỉnh của chồng nên tôi đã có những cuộc nói chuyện thẳng thắn đầu tiên với anh.
Chồng tôi lúc đó cũng chẳng thay đổi thái độ ngại ngùng hay gì đó còn thể hiện bằng cái mặt ngu ngu nhìn vợ nói nữa. Rồi anh ôm bụng cười bảo, anh cũng chẳng biết tại sao anh lại mất lịch sự như thế khi yêu. Song anh không thể kìm lại được.
Rồi anh còn bảo nhưng anh quăng bom "Rất to mà không sợ thối" thì có ảnh hưởng đến ai đâu mà tôi cứ ám ảnh hay mắc cỡ trong lòng làm gì. Anh còn nói, người phát ra tiếng động là anh, anh còn không mắc cỡ thì thôi cớ sao tôi lại mắc cỡ hộ anh? Nghe chồng nói kiểu tội nghiệp và buồn cười như vậy khiến tôi không nhịn được cười nhưng cũng thấy tức giận nữa.
Tôi đã lục tung những trang báo mạng để tìm hiểu về hiện tượng này nhưng chồng tôi được liệt vào người "độc nhất vô nhị" hay sao mà chẳng thấy có ai giống như thế. Bởi ngặt một nỗi, khi ban ngày hoặc những lúc bình thường, chồng tôi không hề quăng bom. Song cứ khi vợ chồng gần nhau và khi anh lên đỉnh thì anh mới thả bom như thế. Có đôi lúc hiện tượng đó không xuất hiện. Song gần đây, hiện tượng này lại xuất hiện thường xuyên khiến tôi cứ vừa bực vừa xấu hổ. Chẳng lẽ tôi lại ngủ riêng chỉ vì chồng thả bom?
Để hiện tượng này của chồng biến mất, tôi đã nhiều lần bắt chồng phải thực hiện chế độ ăn ít tinh bột, không nhai kẹo cao su, không ăn tối khi vừa ăn vừa xem ti vi và bắt anh ăn cả tỏi… Song tất cả các biện pháp của tôi đều bị vô hiệu hóa khi tình trạng ấy vẫn tiếp diễn ở chồng tôi mỗi lúc gần vợ.
Hôm nay "lí bí" quá tôi mới quyết mạnh dạn tâm sự chuyện phòng the nhà mình lên đây. Mong các bố mẹ đừng cười mà hãy cho tôi một lời khuyên. Tôi phải giúp chồng stop "thả bom" thế nào? Tôi cũng làm sao thoát khỏi ám ảnh không còn ngại ngần hay xấu hổ mỗi khi chồng tôi như vậy nữa?