News

6/recent/ticker-posts

Ngoại tình để chứng minh… chồng vô sinh

Ngân hả hê mang giấy xét nghiệm có bầu được hai tháng về đưa cho chồng và nói: "Không có con không phải tại em, mà nguyên nhân là ở anh".

Chồng bí mật khoét cửa, đêm đêm tòm tem với hàng xóm
Phi vụ “yêu” gãy chân giường khiến bố mẹ chồng giật mình thon thót
Đừng buồn khổ vì cô gái làng chơi như em
“Bí kíp” giải nỗi oan
Sau hơn 2 năm kết hôn, thấy vợ chồng Lan mãi không thông báo tin vui, cả gia đình, họ hàng nhà chồng đều thi nhau đổ lỗi: “Mẹ nào con nấy”.
Nguyên do của cái lỗi từ “trên trời rơi xuống” ấy là do ngày xưa, vì bố Lan là bộ đội biên giới, cả năm mới được về 1-2 lần, thế nên phải gần 4 năm sau ngày cưới mẹ Lan mới đậu thai và sinh đứa con đầu tiên.

Quá uất ức, Lan động viên chồng cùng đi khám hiếm muộn. Bác sĩ kết luận chồng Lan bị giãn tĩnh mạch thừng tinh, tinh trùng quá loãng, cần kiên trì điều trị mới mong có con bế bồng.
Về nhà, nói rõ thực hư mọi chuyện cho nhà chồng biết, những tưởng sẽ nhận được sự cảm thông. Ai ngờ, mẹ chồng quay sang nguýt dài “thấy chồng bị bệnh, cô vui lắm à?. Mà tôi chả tin mỗi con tôi bị bệnh, cô có “nhấp nháy” gì với bác sĩ trước không đấy?”.
Bà còn quay sang vu cho Lan tội: “Cô không muốn có con thì để chồng cô sinh”
Rồi mẹ chồng Lan đay nghiến thêm: “Mẹ cô chậm có con nên giờ cô cũng “nối gót” ấy chứ gì? Con tôi mờ mắt mới lao đầu lấy cô chứ ham hố gì cái ngữ đàn bà chậm con”.
Chưa thỏa thê, bà còn chạy sang nhà ngoại Lan để trách con dâu láo, dám cãi bố mẹ chồng. Thương con gái, mẹ Lan nín lặng nghe bà thông gia “luận tội”.
Khổ nhất là mỗi dịp họ hàng có giỗ chạp, Lan phải “nén” lại nghe lời trách cứ của họ hàng nhà chồng. Những người thân họ hàng không hiểu chuyện như thím chồng Lan cứ được thể nói: “Đẻ đi, không là… tịt đấy. Khổ cho anh chị tôi mãi chả có cháu bế”.
Có lần ức chế quá, Lan nói: “Không phải lỗi tại cháu”. Anh trên em dưới nhà chồng được thể xông vào “dằn mặt” hỏi nhao nhao: “Thế là lỗi của ai, tại giời à? Cô chửa hay chồng chửa mà bảo không phải lỗi của mình?”.
“Sống chung với lũ” khiến Lan mệt mỏi vô cùng, càng ức chế hơn khi chồng cô giữ thế “im lặng là vàng” để cô tự mình đối mặt với những lời mắng nhiếc. Quá uất ức, sau nhiều đêm suy nghĩ, Lan quyết định đi “kiếm con” để… dằn mặt nhà chồng.
Sẵn có anh chàng đồng nghiệp đang “chết mê chết mệt”, Lan bắt đầu lên kế hoạch cặp bồ để… kiếm con.
Anh chàng này cũng là người cẩn thận khi mỗi lần vào khách sạn “nghỉ” đều không quên mang “đồ bảo hộ”. Vì vậy phải hơn 3 tháng sau khi có quan hệ ngoài luống, Lan mới “dụ” được anh ta để có bầu.
Cầm tờ siêu âm kết quả mang thai 8 tuần tuổi về nhà, Lan chìa ra trước mặt mẹ chồng “con không phải là “cau điếc” như mẹ nghĩ, mà chính con trai của mẹ mới là nguyên nhân gây ra nỗi bất hạnh của cuộc đời con. Chồng con hèn kém, nhu nhược không bảo vệ được danh dự cho vợ. Con đành dùng cách này chứng minh sự oan ức của mình. Sự thể đến nước này con cũng không mong cuộc hôn nhân này còn tồn tại, con chỉ muốn mẹ biết rằng, vợ chồng con “tan đàn sẻ nghé” lỗi nhiều do chính mẹ và các anh chị…”.
Rồi để mặc mẹ chồng ngồi phòng khách đấm ngực thùm thụp: “Trời đất ơi, làng xóm ơi! Qua đây mà xem, con dâu tôi nó đi “mèo mả gà đồng” rồi chửa hoang, về nhà còn nạt nộ mẹ chồng đây này…”, Lan về phòng thu rọn đồ đạc về nhà cha mẹ đẻ sống.
Và tan nát gia đình
Cưới nhau hơn 3 năm mà vẫn chưa có con, Ngân phải gánh chịu rất nhiều áp lực từ hai gia đình, nhất là nhà chồng. Mẹ chồng suốt ngày gọi điện nói bóng gió, xa xôi việc cô không biết đẻ; đi đâu cô cũng được hỏi là đã có tin vui chưa… Ngay cả chồng nhiều khi cũng nhìn cô với ánh mắt dò xét.
Chạy chữa không kết quả, bảo chồng đi khám thì anh không chịu, một mực khẳng định mình khỏe mạnh, việc không có con không thể tại anh được. Gia đình chồng thường xuyên nói ra, nói vào gây khó dễ. Đặc biệt, thời gian gần đây chồng cô còn nhìn cô với ánh mắt dò xét, đôi khi cũng than thở về việc muộn con. Anh làm như việc không có con là tại cô hết. Tức nhất là anh còn nói: “Sinh đẻ là việc của đàn bà, giờ cô không đẻ được lại đổ tại tôi”.
Không tin được một người có học như chồng mình lại có thể thốt ra được câu đó, Ngân vô cùng tức giận hét lên: Nói tại anh thì anh không chịu tin, tôi đã làm đủ mọi cách rồi. Từ nay, anh đừng đụng vào tôi nữa, tôi sẽ chứng minh cho anh thấy, tôi đủ khả năng làm mẹ…
Nghĩ là làm. Từ đó, Ngân quyết định phân phòng ngủ với chồng, đồng thời lên kế hoạch có một đứa con, để cho chồng và gia đình anh sáng mắt ra.
2
Đối tượng mà cô nhắm đến là Nam, một người trước đây từng theo đuổi cô nhưng hiện đã có vợ con. Dù không theo đuổi được Ngân, nhưng Nam với Ngân coi nhau là bạn bè, thỉnh thoảng gặp nhau tâm sự về cuộc sống. Nam cũng hiểu được những áp lực mà Ngân phải chịu nên khi Ngân đưa ra đề nghị về đứa con, Nam đã đồng ý. Cả Ngân và Nam đều đã thống nhất với nhau: Họ sẽ giữ kín bí mật này đến khi chết…
Thế nhưng, Ngân và Nam đều không nghĩ đến việc, chồng cô có chấp nhận được việc này không?
Chính vì thế, khi Ngân hả hê mang giấy xét nghiệm có bầu được hai tháng về đưa cho chồng và nói: “Không có con không phải tại em, mà nguyên nhân là ở anh. Vợ chồng mình đã không quan hệ ba tháng rồi nhưng em vẫn mang thai…”.
Cầm giấy xét nghiệm Ngân đưa, chồng cô chết lặng. Nhìn ánh mắt đau đớn của anh hết nhìn tờ xét nghiệm, rồi lại nhìn cô mà không nói một lời, sự vui mừng vì trả thù được chồng, gia đình chồng của Ngân dần tan biến…
Trọn một ngày, chồng Ngân không nói một lời nào. Anh đóng chặt cửa phòng suy nghĩ. Sau đó, anh đưa ra đề nghị li hôn. Ngân vô cùng bàng hoàng, bởi đây không phải là kết cục mà cô muốn. Cô không muốn li hôn, cô chỉ muốn chứng minh rằng cô đúng, không có con không phải lại cô. Thế nhưng, cho dù Ngân khóc lóc, giải thích thế nào vẫn không lay chuyển được quyết định của chồng.
Anh nói: “Em đã đúng, không có con là tại anh. Nhưng anh không bao dung, không rộng lượng nên không dám khẳng định có thể đối tốt với con của một người đàn ông khác không, bởi nó sẽ nhắc nhở anh rằng em đã từng phản bội. Anh cũng không thể ích kỉ yêu cầu em bỏ đứa con này, vì có thể chúng ta sẽ không có con. Chưa kể, bố mẹ, gia đình anh có chấp nhận được chuyện này không. Nếu sau này sống mà vẫn dằn vặt nhau, thà rằng chúng ta chia tay nhau sớm…"
Không ai đồng tình được với cách để chứng minh mình không bị bệnh vô sinh của những bà vợ trên. Nhưng thiết nghĩ, nếu họ có những người chồng biết chia sẻ, gia đìnhh chồng cảm thông hơn, có lẽ họ đã không lâm vào bước đường “con giun xéo mãi cũng quằn” mà đưa ra những cách giải quyết sự việc thiếu sáng suốt.