Sững sờ khi biết công việc vợ vẫn làm trong một tháng qua
Thiếu nữ ngồi xổm 1giờ trong nhà nghỉ lôi b.ao c.ao s.u ra khỏi "cô bé"
Đêm nào, chồng động kinh cũng bắt em phải "chiều chuộng"
Không phủ nhận tôi là kẻ trơ trẽn, dùng mọi thủ đoạn để có được người mình yêu mà không cần biết người ta dành cho mình thứ tình cảm gì. Nhưng cái giá tôi phải trả cho cuộc đời này hình như quá đắt thì phải?
Học xong đại học nhưng tôi không xin được việc làm, đành bám trụ ở đất thủ đô bằng chân chạy bàn của 1 nhà hàng hải sản trên phố. Tất nhiên đó chỉ là phương án cầm cự chứ trong tôi vẫn luôn khao khát có 1 vị trí trong xã hội, được đi làm hay chí ít cũng có tiền để người ta không khinh thường được mình. Vậy là tôi kiếm tiền bằng mọi cách kể cả cách bán đi lòng tự trọng của mình. Nghĩ lại thấy thật nhục nhã, ê chề.
Sau khi làm được ở đó 4 tháng, trong quán bỗng xuất hiện 1 anh cao to đẹp trai làm những đứa nhân viên như tôi không thể không để ý tới. Anh là con trai bà chủ, vừa đi du học Anh về. Con nhà giàu nhưng rất dễ gần, cách nói chuyện hiểu biết nên tôi thật sự bị mê hoặc. Sau vài lần được anh nói chuyện, tôi tự huyễn hoặc rằng người ta có để ý tới mình. Vậy là công cuộc trâu đi tìm cọc của tôi được nhen nhóm thực hiện.
Lúc đó, khi chưa biết bộ mặt thật của anh ta, tôi vẫn nghĩ mình thật may mắn khi được anh nói chuyện, rồi làm bạn. Từ đó, mỗi ngày đến nhà hàng với tôi là mỗi ngày chờ đợi khấp khởi sự xuất hiện của anh. Dần tôi thấy trái tim mình như loạn nhịp mỗi khi gặp và nói chuyện cùng anh. Vậy là tôi đã mạnh dạn lên kế hoạch cho cuộc đời mình. Tôi hạ quyết tâm úp sọt con trai bà chủ.
Kế hoạch ấp ủ nhưng mãi đến tận ngày cuối năm vừa rồi, tôi mới có cơ hội thực hiện. Trong buổi tất niên đó, tôi đã thực hiện kế hoạch của mình. Hôm đó, mượn chút men rượu tôi giả bộ nhức đầu, trúng gió để nhờ anh đưa về. Rồi tự nguyện mời gọi anh hãy chiếm lĩnh lấy thân xác tôi. Tôi coi đó là cơ hội của mình, coi sự dâng hiến của mình cho anh ta là cơ hội của bản thân. Thật nực cười.
Và chuyện gì cần đến cũng đến, chẳng tội gì mà anh ta bỏ qua miếng ngon được bày ngay trước mặt. Tôi và anh đã lên giường cùng nhau, và tôi mãn nguyện khi được trao đời con gái cho anh – trai Hà Nội, gia đình khá giả. Và nghĩ coi như mình may mắn được anh ta ngó ngàng tới. Chỉ vì muốn đổi đời mà tôi tự coi thường bản thân như thế đấy.
Từ sau ngày hôm đó, tôi chẳng khác nào là người của anh ta, khi nào có nhu cầu là tôi sẵn lòng phục vụ. Chỉ sau khoảng 2 tháng đi lại như thế, tôi biết mình có bầu. Khỏi phải nói tôi vui mừng thế nào vì chắc chắn nghĩ vậy là mình sẽ có vị trí mới, được làm vợ, được làm dâu nhà giàu. Coi như kế hoạch úp sọt của tôi thành công đến 80%.
Rồi ngày cưới cũng tới, tôi mãn nguyện lắm, vì cảm thấy mọi người nhà chồng đều rất đón nhận tôi, không hề chê bai con gái tỉnh lẻ như tôi. Nhưng đến đúng đêm tân hôn hôm đó, tôi mới ngã ngửa nhận ra sự thật đau lòng, rằng anh ta muốn lợi dụng tôi chứ chẳng hề có tình cảm với tôi. Tất cả chỉ là thấy tôi là “rau sạch” nên chiếm đoạt, đơn giản chỉ có thế. Hơn nữa, tôi rất được lòng bố mẹ anh nên mẹ anh – bà chủ tôi tuyên bố nếu anh không cưới tôi thì bà sẽ từ anh. Chuyện là vậy mà tôi lại cứ ngỡ mình đã lừa được anh vào tròng.
Dù bầu bí rồi nhưng đêm tân hôn, tôi vẫn muốn đó là đêm đặc biệt và ý nghĩa nhất nên cũng chuẩn bị chu đáo. Chờ đợi mãi không thấy chồng ngó ngàng gì tới, tôi đành lại chủ động. Thật bất ngờ là anh lại phũ phàng từ chối và nói:
“Đừng chạm vào người tôi. Tưởng cô ngoan hiền thế nào, cũng sáng mắt vì nhà Hà Nội. Nằm cùng với cô trên giường này, cũng chỉ tôi không cẩn thận mới để cô có bầu mà ép cưới như này”. Như thế đã đủ làm tôi muốn gục ngã, anh ta còn nói thêm: “Mà chẳng biết loại như cô thì đứa bé phải con tôi không?”. Rồi anh ta thở dài đánh thượt, bỏ mặc tôi khóc ướt đầm gối trong đêm tân hôn.