"Nằm xa tôi ra, động vào cô là đen hết cả đời"
Chuyện tế nhị khiến mình vô cùng xấu hổ mỗi khi "gần gũi" chồng
Chồng vô sinh, vợ ngoại tình với đối tác để kiếm con
Vợ chồng tôi kết hôn được nửa năm. 2 vợ chồng đều làm cùng cơ quan nhà nước. Yêu nhau hơn 1 năm mới kết hôn nên chúng tôi rất hiểu nhau, chúng tôi cũng rất hòa hợp về “chuyện ấy”.
Trong thời gian yêu nhau, chúng tôi đã gần gũi nhau. Cả 2 đều thấy rất hòa hợp và hạnh phúc. Cộng thêm những thuận lợi về công việc, kinh tế, gia đình… chúng tôi quyết định làm đám cưới.
Sau khi kết hôn, cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi luôn tràn ngập hạnh phúc. Vợ tôi là người rất khéo léo, đảm đang, cô ấy thu vén công việc gia đình đâu vào đấy, bố mẹ tôi cũng rất ưng ý với nàng dâu mới.
Vợ chồng son mới cưới nên chuyện chăn gối của 2 vợ chồng tôi lúc nào cũng rất mãnh liệt. Tôi cảm thấy hài lòng và mãn nguyện.
Cưới được 3 tháng thì vợ tôi có bầu. Cô ấy trễ ngày nên tôi đưa đi khám, nghe bác sĩ thông báo vợ mang bầu mà tôi hạnh phúc đến phát điên. Vì mới mang thai nên bác sĩ dặn dò vợ tôi phải kiêng nhiều thứ, nhất là kiêng quan hệ vợ chồng.
Thế nhưng, cũng từ lúc có bầu, vợ tôi dường như lại có nhu cầu “chuyện đó” nhiều hơn. Ngày nào vợ cũng gợi ý, dù tôi đã to nhỏ nhắc nhở vợ phải giữ cho con nhưng dường như cô ấy không chịu nghe lời. Nếu tôi không đáp ứng là y rằng vợ tôi giận dỗi, mặt nặng mày nhẹ với chồng. Cô ấy khóc rấm rứt, bảo hay anh chán vợ, chê vợ rồi. Tôi giải thích mà cô ấy nhất định không chịu hiểu. Chỉ đến khi nào chiều chuộng theo ý vợ thì cô ấy mới vui vẻ lại.
Mới đây, sau một lần chúng tôi gần gũi, vợ tôi bị đau bụng, ra máu. Tôi lo lắng đưa vợ đi viện, bác sĩ nói vợ tôi bị động thai. Lúc có cả 2 vợ chồng ở đấy, bác sĩ còn nghiêm mặt dặn tôi, không được đòi hỏi vợ trong những tháng đầu thai kỳ, rằng tôi không biết thương vợ thương con gì cả.
Nghe bác sĩ nói mà tôi xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu. Nào có phải tôi ham hố không thương vợ thương con, nỗi khổ của tôi chả biết phải nói cho ai hiểu. Vợ tôi nghe bác sĩ nói thì cúi gằm mặt, không nói năng gì.
Tôi về nhà, đọc mấy thông tin trên mạng, thấy cũng có trường hợp giống vợ tôi. Giờ tôi thấy khó nghĩ quá, cũng thấy khổ thân vợ, chắc cô ấy cũng chẳng dễ chịu gì. Có cách nào để vợ tôi vượt qua giai đoạn bầu bí khó khăn này không, xin cho tôi lời khuyên?