Chồng mê g.ái l.àng chơi vì chê "cái ấy" của tôi quá nhỏ
Người đàn bà đẹp có “biệt tài” mồi chài đàn ông
Vợ không đẻ được con trai thì ta nhờ người khác
Tôi đã lấy chồng gần 5 năm, chồng là mối tình đầu tiên và đã từng là duy nhất của tôi. Chúng tôi yêu nhau từ thời đại học nhưng chưa khi nào đi quá giới hạn, tất cả chỉ dừng lại ở cái nắm tay, ôm hôn. Hơn nữa, tôi vốn dĩ là người kín đáo, nếu không muốn nói là khó gần và cổ hủ nên chuyện quan hệ trước hôn nhân là điều tôi cực kỳ phản đối.
Chúng tôi cứ bên nhau đầy vui vẻ hạnh phúc mà chưa một lần anh đòi hỏi. Ban đầu, tôi chỉ nghĩ là do anh tôn trọng ý kiến và muốn giữ cho tôi nhưng sau kết hôn, tôi mới hiểu, thực ra anh bị 'yếu' trong chuyện vợ chồng. Nhưng có lẽ vì tình yêu của tôi dành cho anh nên những năm đầu hôn nhân tôi đã dũng cảm vượt qua tất cả.
Vì là người sống cam chịu, quen với việc chấp nhận thay vì đòi hỏi nên suốt 5 năm qua, kể từ ngày lấy chồng, tôi chưa từng được biết đến cảm giác hạnh phúc trong chuyện chăn gối là như thế nào và cũng không dám tâm sự với ai khi đó là một chuyện tế nhị, khó nói. Tôi sợ,mọi người chê cười chồng và có những nhận định sai về bản thân mình. Tôi cứ gồng mình để gặm nhấm những ấm ức trong lòng. Giá như tôi mở lòng chia sẻ cùng chồng,hay một ai đó, thì sự việc không đi quá xa như hôm nay.
Thực tình mà nói, chồng tôi cũng không quan tâm đến cảm giác của vợ, không hỗ trợ vợ mỗi khi hai vợ chồng gần gũi. Anh hiểu về bản thân và càng tự ti hơn khi gần gũi vợ. Việc cả hai vợ chồng đều co mình lại khiến bao năm qua, vợ chồng tôi cứ sống như vậy mà chưa từng một lần biết thế nào là khoái cảm khi 'yêu'.
Chúng tôi sống lầm lũi bên nhau, hòa hợp mọi chuyện trừ vấn đề chăn gối. Đã một thời tôi bằng lòng với cuộc sống ấy, nhưng trong một chuyến đi công tác và một lần 'nếm mùi lạ' đã làm ảnh hưởng rất nhiều đến tổ ấm, hạnh phúc mà bấy lâu tôi cố công gây dựng. Hơn tất cả, tôi tự trách bản thân mình, dau rứt vì lừa dối chồng nhưng có lẽ, sự khác biệt, sự viên mãn đã khiến tôi bất chấp tất cả chìm mãi vào cuộc tình tối lỗi, chẳng tài nào dứt ra được.
Tôi làm ở công ty xuất nhập khẩu, trong chuyến công tác cách đây 4 tháng, vì yêu cầu công việc, tôi phải đi công tác xa nhà 1 tháng, gặp gỡ đoàn đối tác nước ngoài. Có trong mơ tôi cũng chẳng ngờ, chuyến công tác đó đã khiến mình thay đổi hẳn cách nhìn về chuyện tình dục.
Trong một lần say rượu, chẳng hiểu sao tôi lại lên giường với một anh bạn người nước ngoài của đoàn đối tác. Thực lòng mà nói, khi ấy tôi không quá say đến mức mất kiểm soát nhưng có lẽ vì bao năm qua sống trong cảnh tủi hờn, co mình nên tôi quyết định 'buông thả' bản thân một lần. Nhủ lòng chỉ một lần duy nhất nhưng sau cái đêm 'khác thường', tôi không thể nào dứt bỏ được người tình.
Kết thúc chuyến công tác, tôi và người tình vẫn thường xuyên qua lại với nhau. Tôi cảm thấy hạnh phúc thực sự khi ở cạnh anh ta, quan trọng và cũng thật xấu hổ khi tôi tự cảm thấy mình được nếm trải 'chuyện ấy' theo đúng nghĩa chứ không phải chỉ là 'hầu chồng' như việc mà bao năm qua vẫn làm. Dù biết mình làm như vậy là có lỗi với chồng nhưng tôi vẫn không thể nào dứt ra được.
Sau mỗi lần như vậy, tôi tự thấy ghê tởm bản thân, như thể chẳng phải con người thực sự của mình. Chẳng ai nghĩ được rằng, một người đoan chính, chín chắn và lịch sự như tôi lại sa đà, hư hỏng và hai mặt đến vậy. Dù cho chồng tôi có tẻ nhạt, có hờ hững nhưng là đàn ông anh còn chẳng lừa dối, phản bội vợ con. Tôi cứ nhủ lòng mình chấm dứt với người tình ngoại quốc nhưng chẳng tài nào làm nổi, tôi ham muốn níu kéo cảm giác đê mê, hạnh phúc khi ở cạnh anh ta.
Tôi đủ thông mình và tỉnh táo để hiểu, mối quan hệ này chẳng có kết thúc tốt đẹp, khi tôi và người đàn ông ấy không yêu nhau, chỉ là sự thỏa mãn dục vọng và ham muốn khi không được chồng đáp ứng và xa vợ mà thôi. Mỗi lần trở về nhà, đối mặt với chồng con, tôi cảm thấy bản thân mình chẳng xứng đáng để nhận những hạnh phúc ấy. Tôi không đủ dũng cảm để buông bỏ những thứ đã có để đến với thứ mà tôi cho là hạnh phúc là thỏa mãn. Nhưng cũng chẳng muốn bỏ đi mối quan hệ với người đàn ông kia. Tôi cứ sống trong cuộc đời bằng hai mặt đối lập như vậy suốt thời gian qua, có những hối hận, có những day dứt và cả tuyệt vọng nhưng tôi không đủ tư tin để đi về một phía, bất kể bên nào.
Tôi biết phải làm gì đây, khi chính bản thân mình cũng không thể chấp nhận những việc đã làm. Sẽ ra sao khi chồng con, đồng nghiệp và người thân phát hiện ra con người kín đáo, đoan chính có phần cứng nhắc như tôi lại sa chân vào cuộc tình oan trái với người đàn ông 'mắt xanh, mũi lõ'?
Tôi rùng mình ớn lạnh khi biết mình 'nghiện' người đàn ông đó, cố vùng mình thoát khỏi mỗi quan hệ ngoài luồng tội lỗi nhưng có vẻ chẳng thể làm khác được. Tôi đang quay cuồng để tìm lại con người thực của mình nhưng chẳng biết phải làm gì để thoát khỏi mối quan hệ này. Tôi thực sự khủng hoảng và bất lực. Liệu có lối thoát nào cho kẻ phụ bạc như tôi?