100 đêm làm gái hư săn phi công mới thoát khỏi gã chồng tệ bạc
Chồng nói yêu tôi nhưng chỉ có thể "gần gũi" với nhân tình
Tan cửa nát nhà chỉ vì chiếc váy 200 ngàn
Phụ nữ có chồng vẫn thường nói đùa với nhau rằng: “chồng là thứ mà cho không ai lấy, bán không ai mua nhưng cứ hở ra là mất” quả không sai. Một người vợ mất chồng như tôi cũng đủ kinh nghiệm, đủ thấm thía để biết được cái giá phải trả cho sự buông lỏng, tự tin, và hay khoe khoang chồng đắt như thế nào.
Tôi mới ly hôn chồng được gần 5 tháng. Vợ chồng tôi mỗi người mỗi ngả cũng chỉ vì tôi, vì tính hay khoe khoang chồng, và cũng vì tự tin sẽ không đời nào chồng tôi ngoại tình nên mới ra nông nỗi này
|
Tôi may mắn lấy được anh chồng đẹp trai, phong độ, công việc ổn định, gia đình có điều kiện kinh tế, lại là người chồng tốt, luôn tỏ ra yêu thương vợ, lúc nào cũng coi vợ là nhất. So với những người đàn ông tôi quen biết thì chồng tôi được xếp top 1 những người chồng hoàn hảo.
Vì lấy được chồng đẹp, chồng tốt nên lâu dần tôi mắc tật “khoe chồng”, với ai, ở bất cứ đâu tôi cũng có thể khoe chồng được. Ngày nào cũng vậy, đi làm về, ăn uống, tắm giặt xong là tôi lướt facebook, rồi cố nặn ra một câu chuyện lãng mạn, hải hước để gắn nhân vật chính là chồng mình vào. Mỗi câu chuyện tôi đều dùng những từ ngữ hoa mỹ khen chồng hết mức. Lúc ấy đơn giản tôi chỉ khen chồng theo đúng sự thật, chồng nấu cơm, rửa bát giúp tôi mỗi khi tôi bận việc, hay kể cả đón con, tắm cho con… tôi đều viết lên facebook.
Những ngày đầu ai cũng vào bình luận khen tôi số hưởng, nhưng lâu dần vẫn những câu chuyện ấy, vẫn con người ấy nhưng những bình luận không còn như xưa nữa, có người ngưỡng mộ tôi cũng có người tỏ rag hen ghét, đố kỵ nói xấu này nọ… Tát cả tôi đều bỏ ngoài tai, vì nghĩ miệng lưỡi thiên hạ hơi đâu mà giận.
Cô ta nói ban đầu vì tò mò không biết liệu chồng tôi có tốt đẹp, hoàn hảo như tôi vẫn thường khoe trên facebook không nên mới tìm cách tiếp cận chồng tôi. Sau đó, qua một thời gian tiếp cận cô ta trở nên mê đắm chồng tôi, rồi lên kế hoạch cướp người đàn ông quan trọng nhất trong cuộc đời tôi, ghìm chân chồng tôi bằng cái thai trong bụng.
Mọi chuyện đổ vỡ, tôi trắng tay vì cái thai trong bụng cô ta là bé trai kháu khỉnh. Còn chồng tôi lại vì trách nhiệm với người phụ nữ ấy mà phải đưa ra quyết định lựa chọn vợ con hay nhân tình và cái thai. Đêm đó chồng tôi nói sẽ sống chung một nhà, nghĩa là tôi phải chấp nhận kiếp lấy chồng chung… Cuối cùng, vì lòng tự tôn, vì sự tự ái mà tôi ôm con xách va li ra đi nhường nhà, nhường chồng cho người phụ nữ ấy.
Chỉ vì tính hay khoe chồng mà tôi “trắng tay”. Sau chuyện của gia đình mình tôi mong các chị em phụ nữ đã có chồng thì dù chồng có tốt đẹp đến đâu cũng giữ làm của mình, một mình mình hưởng đừng tự hào quá mà khoe ra ngoài, “chồng là thứ cứ hở ra là mất đó”.