Em và người đó quen nhau một tháng rồi, qua câu chuyện tôi biết lỗi hoàn toàn thuộc về em, chính em là người lừa dối tất cả, tham lam.
Sống thử 3 năm bạn gái vẫn không thể có bầu
Trả thù chồng ngoại tình, vô tình tôi vướng vào vòng lao lý
Chồng bỏ bê con mình, mang tiền đi nuôi… con của bồ nhí
Em, một cô gái nhỏ nhắn, công việc ổn định, có nét xinh đẹp già dặn và chững chạc chứ không dễ thương theo kiểu những cô gái trẻ ngày nay, nói về tính cách và lối bố trí cuộc sống rất ổn, nhưng tôi nhận ra có lẽ tâm tưởng yêu thương trong em lại không ổn định như vẻ bề ngoài. Em sinh ra và lớn lên chỉ có mẹ, có lẽ vì thế trong em không tồn tại niềm tin của hạnh phúc và yêu thương trai gái lâu dài. Tôi là một chàng trai dân kỹ thuật, vẻ ngoài cũng bình thường, chắc may mắn hơn em là tôi sinh ra trong một gia đình hạnh phúc. Nói vậy để mọi người thấy được tôi rất tin vào tình yêu đẹp, hạnh phúc là có thật trên đời này.
Chúng tôi học chung với nhau từ năm lớp 10, nhà hai đứa cách nhau gần 10km, lớn lên cùng nhau trong những năm cấp ba, sau đó chúng tôi đậu đại học, em chọn học ở thành phố gần nhà để thuận tiện về thăm mẹ, còn tôi đến một thành phố khác, lớn hơn, xa hơn, cũng vì cơ hội nghề nghiệp. Rồi mọi chuyện bắt đầu từ năm ba, khi ấy em một mình, tôi cũng vậy. Thật ra tôi đã một mình từ đầu năm hai, khi theo đuổi ước mơ của mình. Bắt đầu từ đầu năm hai, tôi đã tự cách ly mình ra khỏi gia đình để không phụ thuộc quá nhiều nữa, cái chính là tôi muốn tự lập, tự lo được cho cuộc chơi và người mình yêu thương, người phụ thuộc là người thất bại mà.
Chuyện gì đến cũng đến, thời gian ấy tôi nói chuyện nhiều và yêu em. Tôi chọn em, chấp nhận yêu xa, một người yêu cách xa gần 200km, tôi yêu em vì em bên tôi lúc tôi khó khăn, nói chuyện, chia sẻ, cho tôi thời gian tự do làm việc của mình. Tôi khi ấy sợ lắm khi phải quen người trẻ con, cứ phải lo lắng, nuông chiều. Tôi là một ông cụ non cố hữu, ghét mạng xã hội, chỉ dùng vì công việc thôi, thích thực tế, em cũng nghe tôi và làm được chuyện đó, tôi quý em nhất ở điểm này.
Khi bắt đầu chuyện tình này có lẽ chúng tôi đã sai, sai vì những chuyện quá khứ, sai vì em không ổn định trong tình cảm. Tôi nghĩ mình sẽ dùng tất cả sự trưởng thành, từng trải khuyên bảo em và vì tôi em sẽ thay đổi được, biết quý trọng tình cảm hơn. Đây là tình cảm nghiêm túc nhất của tôi, xác định yêu em tôi chỉ yêu một người, nói thật tôi có nhiều dự định con đường mình đi sẽ có em, sẽ phấn đấu vững về kinh tế để cưới em. Rồi mấy năm trôi qua, thay vì sâu đậm hơn, có lẽ với em tôi quá nặng tình nên không còn cân bằng, không lý trí và dứt khoát, em có vẻ vô tâm hơn xưa, thay đổi nhiều.
Em ra trường có công việc, mọi thứ bắt đầu thay đổi từ đây. Khi ấy tôi được mời ở lại làm giảng viên. Thời gian trôi qua tôi hiểu rằng em không muốn xác định tương lai, không tin chuyện tình lâu dài. Môt tuần trước em có nói thời gian này em đang nói chuyện với một anh lớn tuổi hơn, biết suy nghĩ và chỉ bảo em rất nhiều, em muốn xem người ấy như anh trai. Em còn bảo cho bản thân và tôi một cơ hội làm lại như trước. Tôi hoàn toàn bị sốc và khó chấp nhận, nghĩ em đi làm giờ giấc từ sáng tới khuya sao có thể trò chuyện với ai hàng đêm như vậy, hay là vì em muốn tôi quan tâm hơn, thử tình cảm của tôi, coi tôi có ghen hay không?
Tôi còn yêu em, tất nhiên không muốn em tiếp tục như thế với người ta nữa, nhưng em tỏ vẻ không đồng ý. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, rối bời và cuối tuần quyết định về đó, lần về này thật nặng nề. Khi gặp nhau, sự xa lạ và lạnh lùng tôi chưa từng thấy, cùng lúc ấy gần 12 giờ có một cuộc điện thoại trong máy em, tôi bắt máy và là người đó, người em quen khi học tiếng Anh nửa năm trước. Tôi rất sốc nhưng vẫn cố gắng lấy bình tĩnh, có một cuộc nói chuyện dài với người đàn ông đó. Tôi mở loa lớn cho em cùng nghe, họ quen nhau một tháng rồi, qua câu chuyện tôi biết lỗi hoàn toàn thuộc về em, chính em là người lừa dối tất cả, tham lam.
Nhưng khi ấy tôi đã nhận hết lỗi về mình để nói với người kia rằng, do thời gian qua bận nên bỏ em cô đơn mới vậy, xin đừng nghĩ xấu về hình ảnh và nhân cách của em. Anh ấy hứa rằng sẽ không bao giờ làm phiền nữa, cuộc nói chuyện kết thúc trong sự hài lòng, thế nhưng đối với tôi khi ấy thật là bi kịch. Tôi đã ngã xuống, em không nói gì cả. Tất cả những dòng tin nhắn giữa họ em đưa tôi đọc, tôi chỉ đọc một ít, tới giờ nó còn ám ảnh, quả thực tôi không tin là em đã lừa dối nhiều chuyện như vậy. Nếu tôi không biết sớm chuyện này thì sau một thời gian tình cảm hai người đó sâu đậm, em sẽ dứt khoát chia tay với tôi.
Giờ đây tôi giữ sự im lặng thay vì tức giận, vẫn lo nếu em có tính như vậy thì sao, sẽ chẳng thể tìm được người đàn ông tốt về sau. Chúng tôi có rất nhiều bạn bè chung, tôi sẽ không kể điều gì để em không mất mặt, tôi muốn đây là một bài học cho em nhưng em vẫn có cơ hội làm lại bản thân mình. Ngày hôm sau tôi chỉ gặp cô bạn thân của em, cũng là bạn của tôi, cô ấy cũng hoàn toàn bất ngờ, không nghĩ có chuyện vậy. Tôi mong rằng cô bạn ấy giữ được bí mật, có thể khuyên nhủ em thay đổi, sửa chữa để sống đúng và có tình hơn.