Vợ cặp bồ, ngủ với sếp vì hám tiền tài, danh vị
Đau đớn phát hiện clip ân ái của chồng và thư ký trong điện thoại
Tạo hóa trớ trêu đã ném tôi vào trò đùa tình ái với học sinh của mình
Vợ chồng tôi yêu nhau đến 5 năm rồi mới cưới. Ai cũng ghen tị với tình yêu của chúng tôi. Rồi khi cưới nhau về, sinh con, mọi người lại tiếp tục ghen tị với cuộc sống gia đình tôi. Ai cũng bảo tôi may mắn vì có được một người chồng chuẩn mười. Anh là người đàn ông của gia đình, yêu thương vợ con hết mực, anh lo cho tôi từng ly từng tí và dành toàn bộ tình cảm cho tôi.
Lấy chồng được 1 năm thì tôi sinh con gái đầu lòng, tôi vẫn tiếp tục được hưởng chuỗi ngày hạnh phúc ấy. Chúng tôi cứ thế vui vẻ bên nhau để chăm sóc thiên thần nhỏ của mình. Rồi khi con gái nhỏ 2 tuổi, tôi lại tiếp tục sinh con thứ 2. Lần này tôi lại sinh tiếp 1 cháu gái nữa. Nói thật là bản thân tôi cũng thấy hơi buồn vì nghĩ cho anh. Chồng tôi là con trưởng, lại là cháu đích tôn của dòng họ. Thế nhưng chồng tôi lại vô cùng tâm lý, anh động viên tôi rất nhiều và nói chuyện con gái hay con trai chẳng hề quan trọng. Với anh chỉ cần 2 mẹ con tôi khỏe mạnh là được. Tôi tạm mãn nguyện vì điều đó. Vậy mà, đó chỉ là cái vỏ bọc hoàn hảo anh dành cho tôi. Và tôi đã mù quáng tin theo. Cho đến ngày, tôi phát hiện ra tôi đã bị anh phản bội trắng trợn.
Ảnh minh họa
Đến khi con gái thứ 2 của tôi tròn 2 tuổi thì tôi phát hiện ra chuyện động trời. Hôm đó là sáng thứ 7, theo lịch thì công ty chúng tôi vẫn làm việc. Nhưng tôi đã xin nghỉ phép đưa chị cùng phòng đi khám ở bệnh viện phụ sản. Chị ấy nhờ tôi đưa đi viện vì có hiện tượng động thai mà chồng lại đang đi công tác. Đến đó khám thì bác sĩ nói tim thai đã rất yếu, làm thủ tục để bỏ thai cấp cứu. Đang trong lúc luống cuống giúp chị làm thủ tục. Tôi bỗng thấy bóng dáng một người đàn ông tất tả chạy đôn chạy đáo từ cổng bệnh viện rất giống với chồng tôi.
Mắt tôi như cố mở to hơn để nhìn lại xem có phải chồng mình không. Nếu anh chỉ đi 1 mình thì tôi chắc chắn đó là anh nhưng vì anh đang dìu 1 người đàn bà bầu bí vượt mặt, đang cố bước từng bước nặng nề nên tôi lại không dám chắc. Nhìn dáng vẻ của “cặp vợ chồng” ấy, tôi lại nghĩ đến những ngày bầu bí của mình trước đây, tôi cũng được chồng ân cần, âu yếm như thế. Tôi chưa kịp hết dòng hồi tưởng quá khứ của mình thì thực tại đau lòng đã ập đến. Người đó chính là chồng tôi. Họ vừa đi qua hàng ghế chúng tôi ngồi nhưng chắc vì không để ý nên anh ấy cũng chẳng nhận ra tôi. Tôi cố nín lại để theo dõi xem người đàn bà đó là ai.
Vừa lúc ấy, chị cùng phòng tôi vào phòng thủ thuật, và người đàn bà kia cũng vào phòng sinh gần đó. Tôi lặng người theo dõi, đến khi cửa phòng sinh mở, y tá hỏi to, ai là người nhà sản phụ… thì anh có rất to, đứng lên và bước lại gần phía cửa. Cô y tá đó nói: Anh là chồng cô ấy à? Chúc mừng anh, 2 mẹ con khỏe, con trai nhé ! Tôi bắt đầu thấy ngạt thở và khó chịu vô cùng. Chồng tôi trả lời nhanh nhảu: 'Vâng! Vâng'. Tôi thấy rõ sự rạng rỡ trên khuôn mặt anh. Tôi định lao đến để vạch mặt chồng nhưng vì thấy nét mặt hạnh phúc của anh khi ấy, tôi đã kịp dừng lại. Anh đang vui, đang mãn nguyện vì có được 1 cậu con trai – việc tôi không làm được cho anh.
Rồi chị cùng phòng của tôi cũng ra, tôi cùng nhân viên bệnh viện đưa chị về phòng bệnh. Sau đó, người nhà của chị cũng vào và tôi lê lết trở về nhà trong tuyệt vọng và bộn bề suy nghĩ. Tôi cảm giác mình sắp kiệt sức vì cái sự thật kinh hoàng vừa biết đó.
Tôi biết phải làm sao? Anh vẫn là người chồng người cha tốt cơ mà... Tôi có nên nói ra chuyện này hay cứ im lặng để anh có thêm một cậu con trai nối dõi. Tôi sợ rằng, nếu phanh phui chuyện này, tôi sẽ mất tất cả, anh sẽ vì thế mà bỏ 3 mẹ con tôi để đến với 2 mẹ con cô kia. Vậy tôi có nên cố nín nhịn để các con đỡ thiệt thòi hay không?