Vừa lo sợ chồng biết chuyện, vừa sợ "người ấy" buồn
Vợ ơi, hãy quên anh đi và lấy chồng khác nhé!
'Xin em hãy ly hôn để chồng em đến với... vợ anh'
Khi tôi mới bước vào 21 tuổi thì xảy ra một chuyện động trời. Tôi, sinh ra ở một làng quê hẻo lánh, gia đình có hai anh em. Anh trai hơn tôi một tuổi. Với người nhà quê, kết hôn là chuyện trọng đại, nên phần lớn do cha mẹ sắp đặt. Nhờ người mai mối, cô gái có vẻ ngoài ưa nhìn tên Chu Hà tới nhà tôi ra mắt. Bố mẹ để cô ấy tự chọn, nếu thấy hợp ai trong số hai anh em tôi thì sẽ tổ chức cưới xin. Khi ấy, tôi nghĩ tuổi mình trẻ trung, trình độ học vấn lại khá khẩm, tướng mạo cũng khôi ngô ưa nhìn hơn anh trai, Chu Hà chắc chắn sẽ “nhắm” mình, ai ngờ, cô ấy lại ưng anh trai tôi.
Chuyện đó khiến tôi ấm ức trong lòng. Tục ngữ có câu “vạn ác dâm vi thủ” (Đại ý: Trong một vạn điều ác thì dâm dục là đứng đầu), câu nói này quả ứng nghiệm vào ngày kết hôn của anh chị tôi. Hôm ấy, tôi uống say mèm nên đi ngủ từ sớm. Tới hơn 12h đêm, tôi bừng tỉnh, thấy miệng khô rát, bèn ra phòng ngoài tìm nước uống. Biết anh chị vừa trải qua những phút động phòng mặn nồng, tôi thêm buồn bã rồi lặng lẽ trở về phòng…Ít phút sau, chó ngoài sân bỗng ầm sủa, khiến tôi giật mình tỉnh giấc. Bỗng một người phụ nữ cuống cuồng chạy vào giường tôi, kéo vội chăn đắp lên mình. Hóa ra vì sợ chó, nên khi ra ngoài, vì bấn loạn, chị dâu chạy nhầm vào phòng tôi. Thú tính trong tôi trỗi dậy.
Bỗng một người phụ nữ cuống cuồng chạy vào giường tôi, kéo vội chăn đắp lên mình.(Ảnh minh họa)
Tôi mượn rượu để làm chuyện loạn luân với chị. Sau đó, chị dâu phát hiện ra sự thực nghiệt ngã này, tát tôi một cú trời giáng. Tôi vội vàng xin lỗi. Chị vừa xấu hổ vừa khó xử, ôm mặt khóc rưng rức rồi lao vội về phòng mình, kể mọi chuyện với anh trai. Tường tận mọi chuyện, anh tôi nổi trận lôi đình, ném bát vào người chị dâu, khiến chị chảy máu đầu. Chưa nguôi giận, anh lại xuống bếp lấy dao thái rau xông vào phòng định đâm tôi. May mắn thay, bố mẹ can ngăn kịp thời, tôi mới bảo toàn tính mạng. Không còn mặt mũi đối diện với mọi người, tới ngày thứ ba, tôi bắt tàu tới nơi xa kiếm việc, rời xa gia đình. Qua tin tức của cha mẹ, tôi được biết anh trai vẫn chưa nguôi ngoai nỗi đau trong đêm tân hôn. Sau biến cố, hai vợ chồng họ không còn chung đụng giường chiếu. Anh tôi thay tính đổi nết, ghẹo nguyệt trêu hoa rồi nhăng nhít cặp bồ.
Ba tháng sau, tôi càng sốc hơn khi biết tin chị dâu đã có bầu. Tới tháng 10 năm ấy, chị sinh một bé trai kháu khỉnh. Sự xuất hiện của đứa trẻ khiến không khí gia đình bớt căng thẳng, duy chỉ có anh tôi vẫn rầu rầu phiền muộn. Một hôm, tôi nhận được điện thoại của ông chủ thông báo có người tới tìm. Tôi hớt hải chạy ra. Đón tôi là chiếc còng số 8 lạnh ngắt. Người đối diện bình thản cho biết, công an nghi ngờ tôi dính líu tới vụ án hiếp dâm. Thì ra, sau khi đứa trẻ tròn 6 tháng tuổi, người dân trong làng xì xào bàn tán: “Con trai khác bố một trời một vực, nhưng lại có nhiều nét y tạc chú”. Nỗi uất ức bấy lâu phải kìm nén trong lòng như quả bom nổ chậm giờ được dịp phát nổ. Anh tôi lôi thằng bé tới bệnh viện giám định ADN. Kết quả thật trớ trêu, mẫu ADN của hai người không khớp. Để rửa nhục, anh tức tối tới cơ quan công an trình báo vụ việc và buộc tội tôi hãm hiếp chị dâu.